Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 635: Phát Hiện

Chương 635: Phát HiệnChương 635: Phát Hiện
Từ Ngọc Mai đỏ mắt chia bài, nói: "Nhưng tôi cũng đã qua đó xem thử vài lần rồi, đâu có phát hiện ra manh mối gì đâu."
"Nếu để cô phát hiện ra thì sao có thể gọi là lén lút ngủ với nhau được? Cô cứ chờ mà xem, nhất định sau này hai người đó sẽ về ở chung với nhau thôi." Bạn bài thứ ba nói.
"Đúng vậy đấy! Chẳng qua anh ta vẫn còn có chút lương tâm, tiền với nhà kiểu Tây đều cho cô hết chứ không tranh của cô." Bạn bài thứ hai nói tiếp.
"Điểm này thì đúng thật là không thể chê vào đâu được. Trước đây nhà dì cả tôi có một đứa con rể, lúc ly hôn một đồng tiền hắn ta cũng không cho chị họ tôi. Sau đó chị họ tôi phải tay trắng rời nhà, dần dần mới suy sụp và khổ sở ấy, cô vẫn còn tốt chán. Đừng có khóc nữa, có gì mà phải khóc? Bây giờ có thể an tâm đánh bài, dù sao trước đó đã chia phòng ngủ lâu rồi mà, có anh ta hay không thì có gì khác biệt đâu chứ?" Bạn bài thứ nhất an ủi.
Vẫn có khác biệt chứ. Tuy đã chia phòng từ lâu nhưng cảm giác có một người đàn ông trong nhà cũng khiến cô thấy an tâm hơn nhiều. Bây giờ đánh xong bài về nhà, trong nhà trống rỗng chỉ dư lại đúng mình cô.
Sau khi Từ Ngọc Mai đánh xong bài trở về lại khóc đến tận nửa đêm. Cô trực tiếp tới tìm Trần Nhu nói chuyện. Trân Nhu đã nghe Hàn Quốc Bân kể lại mọi chuyện, thực sự không nghĩ tới cuối cùng Lý Đại Nguyên và Từ Ngọc Mai vẫn đi tới bước này.
Chuyện của Lý Đại Nguyên bên kia như thế nào thì tạm thời cô không nói tới vội. Thế nhưng về Từ Ngọc Mai bên này thì Trần Nhu lại cảm thấy cô tuy là vợ nhưng lại không hề làm tròn trách nhiệm của một người vợ chút nào cả.
Lý Đại Nguyên ly hôn là bởi khi đi làm về một bát cơm nóng cũng không được ăn, còn cô thì ngày nào cũng chỉ biết ra ngoài đánh bài.
Trước đó Mã Ngọc Linh cũng thực sự rất thích chơi mạt chược, công an Trần cũng cãi nhau không ít lần với cô ấy về việc này. Chẳng qua sau này Mã Ngọc Linh đã thu liễm bớt, bây giờ chỉ lúc nhàn rỗi không có việc gì làm thì cô ấy mới đi chơi vài ván, mọi việc trong nhà vẫn luôn được lo liệu đàng hoàng.
Tình cảm giữa hai vợ chồng công an Trần hiện tại thực sự rất tốt. Lần trước công an Trần được nghỉ phép thì hai vợ chồng họ cùng nhau đi qua tỉnh thành bên kia chơi, lúc trở ve Mã Ngọc Linh còn mang về cho cô một đôi bao gối cực kỳ đẹp nữa.
Lần đó hai vợ chồng cũng ở tỉnh thành bên kia đi hẹn hò lãng mạn với nhau khá lâu.
Đương nhiên là nhân phẩm của Lý Đại Nguyên không thể nào so sánh với công an Trần được rồi. Nhưng về việc hôn nhân của Lý Đại Nguyên và Từ Ngọc Mai kết thúc thì cả hai người họ đều có trách nhiệm.
"Từ giờ chị cứ sống thật tốt đi, dù sao thì Đại Nguyên cũng để căn nhà và tất cả tiền bạc lại cho chị mà." Trần Nhu nói.
Những mặt khác thì tạm thời không nói đến, nhưng ở điểm này thì Lý Đại Nguyên còn tính là có chút lương tâm.
Phải biết rằng ngôi nhà kiểu Tây hai tầng kia nếu không có mấy vạn đồng tiền thì đừng hòng mà mơ tới. Còn cả số tiền trước kia Lý Đại Nguyên kiếm được nữa, tích cóp nhiều năm như vậy còn có thể không nhiều hay sao? Lý Đại Nguyên không tranh đoạt gì mà cho Từ Ngọc Mai tất cả, đây cũng coi như là giữ gìn thể diện cho cả hai bên.
Còn về những mặt khác thì Trần Nhu thực sự không muốn nói gì thêm nữa.
"Trong lòng anh ta chột dạ nên mới đem tiên và nhà để lại cho chị, em cho rằng anh ta tốt bụng như vậy sao, đồ nam nhân không có lương tâm này, chị sớm biết anh ta cùng với người phụ nữ không biết xấu hổ làm thuê ở cửa hàng có gì đó rồi mà." Từ Ngọc Mai lau nước mắt nói.
"Người phụ nữ nào ở cửa hàng?" Trần Nhu khó hiểu hỏi.
"Em không biết chứ, cửa hàng tạp hóa kia của bọn chị thuê một người phụ nữ đến trông cửa hàng, Lý Đại Nguyên, anh ta chính là ngoại tình với người phụ nữ đó!" Từ Ngọc Mai sụt sịt nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận