Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 638: Tiếc Tiền Điện

Chương 638: Tiếc Tiền ĐiệnChương 638: Tiếc Tiền Điện
Hàn Chanh lại hiểu rõ em trai mình nói vậy là ý øì, lúc đi theo mẹ cùng nhau về nhà liền nói: "Em dám chê em họ xấu!"
"Xấu thật mà, nhưng mà em không ghét em ấy." Nhóc tư nói: "Dù thế nào đấy cũng là em họ của chúng ta, sao có thể không thích em ấy được."
"Thời điểm tiểu hạt kê vàng còn có tiểu đậu nành sinh ra chính là như vậy, trưởng thành, nhưng tất cả đều trắng trẻo mập mạp!" Hàn Chanh nói.
"Chị không nói em cũng quên mất, giống như có việc như vậy." Nhóc tư suy nghĩ một lúc rồi nói.
Tiểu Hoàng Kê là con gái của Thiết Đản, tiểu Hoàng Đậu là con trai của Lư Đản.
"Trẻ con mới sinh ra đứa nào cũng như vậy cả, lúc con còn nhỏ, nhà mình vẫn nghèo, lúc sinh con ra, con trông giống như con khỉ nhỏ vậy, chị của con cũng nói ý như vậy, nói con sao mà xấu thế, có phải con nhà mình không?" Trần Nhu thuận miệng nói.
Nhóc tư dùng ánh mắt u oán nhìn chị cậu.
"Chị không nhớ gì cả, nhưng mà chị thuộc phái nhìn mặt, em mà lớn lên xấu, chị khẳng định không nhận đứa em trai này." Hàn Chanh nói.
"Em cũng không muốn làm em trai chị đâu." Nhóc tư cãi lại. "Mẹ, hôm qua con nhìn thấy nhóc tư đi với..."
"Chị, chị chính là chị ruột của em, chắc chắn là chị ruột của em, em vô cùng muốn làm em trai chị. " Nhóc tư vội vàng nói.
"Vậy mới ngoan." Hàn Chanh hài lòng vỗ đầu cậu nói.
"Có phải đang cùng bạn gái nó hẹn hò bị con nhìn thấy?" Trần Nhu trầm giọng nói.
"Mẹ, không phải, nhìn thấy nhóc tư nhà mình đến thư viện, em ngoan lắm." Hàn Chanh nói.
Nhóc tư lập tức gật đầu nói: "Đúng vậy mẹ, con ngoan lắm!"
"Lời nói này của con, bản thân con có tin không?" Trần Nhu hừ nói: "Nếu để mẹ biết con dám có bạn gái, nhìn xem mẹ xử lý con thế nào."
"Con làm gì có đâu." Nhóc tư gục đầu nói nhỏ.
Trần tứ tỷ ở bệnh viện hai ngày, hai ngày sau chị về nhà.
Hiện giờ mẹ Trần rất nhàn hạ nên giúp Ngô A Phương trông con, vậy nên vừa nghe nói bên này cũng sinh, tuy rằng chị dâu cả nhà chồng đã qua bên này giúp đỡ rồi, nhưng mẹ Trần vừa nghe tin cũng muốn phải đích thân vào thành phố chăm con mới được.
Con gái cũng đã từng này tuổi rồi.
"Quang Quang nghịch quá, ngày nào cũng chạy lung tung khắp nơi, chỉ không để ý chút thôi là không biết nó lui đi chỗ nào." Mẹ Trần nói với Ngô A Phương.
"Vâng." Ngô A Phương gật gật đầu, đúc không ít đồ vào túi để mang vào trong thành phố.
"Trừ bỏ trứng gà và hai con gà thì không cần gì hết cả, bên chỗ cô út của con cái gì cũng có, không làm nó thiếu thốn gì được." Mẹ Trần nói.
Ngày hôm sau mẹ Trần liền vào thành.
Trước tiên bà tới bên chỗ tiệm tạp hóa của Trần Nhu, Trần Nhu và Hàn Quốc Bân đều ở đây.
Trần Nhu nói: "Cách đây xa như vậy còn mang một rổ trứng gà tới, còn có mấy con gà này, trực tiếp vào thành rồi mua cũng có khác gì đâu?"
Mẹ Trần cười cười: "Dù sao cũng ngồi xe tới đây, mẹ có mệt tí nào đâu, tứ tỷ của con như thế nào rồi?"
"Mọi thứ đều tốt, cháu gái con chị ấy tên Tiểu Tuyết, con đi xem rồi, là đứa trẻ nhanh nhẹn, trong nhà còn mỗi mình anh rể, tứ tỷ bảo anh rể đóng bớt một cửa tiệm." Trần Nhu cười nói.
"Ở cữ có một tháng mà thôi, sao mà còn phải đóng cửa hàng ngừng bán, cho dù không có ai tới đây giúp đỡ cũng không thể đóng được." Mẹ Trần nói như vậy.
Trần Nhu nói: "Đó chẳng phải là do anh rể thương chị gái con hay sao, sợ trong lúc ở cữ chị con nhàm chán, trực tiếp tới cửa hàng điện trên thành phố bên kia mua một cái ti vi, để cho chi con đốt thời gian lúc ở cữ, làm chị con mắng cho một trận."
Mẹ Trần nghe xong rất vừa lòng, cười nói: "Chị con có cái tính như thế, hiện giờ cũng chẳng phải không mua nổi mãy cái đó, mua thì mua thôi."
"Lúc mua thì tức giận các thứ, mua xong rồi ngày nào chị ấy cũng xem tới sắp nghiện." Trần Nhu nói.
Mẹ Trần bảo: "Xem tỉ vi cũng được, nhưng không thể xem quá nhiều, hiện tại còn đang ở cữ, xem nhiều quá hỏng mắt mất."
"Chuyện này làm sao mà chị con không biết được? Chị ấy còn tiếc tiền điện cơ." Trần Nhu nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận