Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 641: Cống Hiến

Chương 641: Cống HiếnChương 641: Cống Hiến
"Cuối tuần này tới Kinh Thị, con phải bảo vệ tốt chị gái con, chị Bảo Châu và chị Dao Dao, nghe rõ chưa?" Trần Nhu nói.
"Đương nhiên là không thành vấn đề, mẹ cứ việc yên tâm, côn nhị khúc của con mẹ cũng nhìn thấy rồi, ai dám bắt nạt con sẽ trực tiếp gõ cho đầu bọn họ nở hoa luôn." Lão tứ nói.
Mẹ Trần không khỏi mở miệng: "Để lão tứ mang mấy đứa con gái như thế tới Kinh Thị? Thế sao mà được?"
Lão tứ sợ bị bà ngoại làm hỏng việc, vội vàng lên tiếng: "Bà ngoại, bà cũng không nhìn xem cháu hiện tại đã lớp mấy rồi, cháu đã lớp 4 học kì sau lên lớp 5 rồi, lại còn cao nữa, cha cháu nói trước kia lúc anh cả với anh hai bằng tuổi cháu cũng chưa cao như cháu, hơn nữa cháu còn học võ?"
"Có học võ hay không để nói sau, cháu vẫn là đứa trẻ con thôi, để nó đưa mấy đứa con gái đi sau mà yên tâm được?" Lời này của Mẹ Trần là nói với Trần Nhu.
Trần Nhu liền nhìn về phía lão tứ.
Lão tứ thầm nói sắp hỏng rồi, không nói hai lời lập tức bổ nhào xuống, biểu diễn một đoạn võ nghệ cho bà ngoại nó xem!
Mẹ Trần xem xong cười nói: "Mấy cái khoa tay múa chân này cũng tốt phết nhỉ, nếu mà còn dắt thêm con khỉ nhỏ nữa thì bà có thể thưởng cho cháu."
"Bà ngoại, cái cháu bà biểu diễn không phải là khoa chân múa tay, những người đàn ông thành niên còn chẳng phải đối thủ của cháu." Lão tứ không vui nói.
Đừng nhìn nó nhỏ tuổi mà coi thường, nó lại chẳng phải người ăn chay!
"vẫn còn quá nhỏ!" Mẹ Trần nói.
Lão tứ đi vào nhà lấy cây côn nhị khúc của mình ra, ha ha hừ hừ mà múa cho bà ngoại xem một đoạn.
"Đúng thật là nhìn rất hay, học được từ minh tỉnh đánh võ trên ti vi?" Bà Trần thật ra thấy cũng có chút ngoài ý muốn hỏi.
"Cha nuôi cháu mời người về dạy cháu, thứ cháu học đều là tinh túy!" Lão tứ nói.
Trước mặt mẹ Trân không nói gì, chờ tới khi cùng Trần Nhu tới nhà Trần tứ tỷ mới nói: "Lần trước nghe con kể, lai lịch cha nuôi của lão tứ không được chính đáng, lại còn dạy lão tứ những thứ này, ít lui tới thì tốt hơn."
"Không dạy mới không tốt, mấy người đó dạy như vậy, con còn tính toán chờ học kì sau để lão nhị Và Chanh Tử mỗi tuần đi học một buổi, con bỏ tiền." Trần Nhu nghe vậy liền cười nói.
Mẹ Trần khiếp sợ: "Con cho chúng nó học mấy thứ này làm gì hả, còn để Chanh Tử cũng đi học? Con muốn để chúng nó ra ngoài đánh nhau đấy à, ra thể thống gì nữa?"
"Học mấy thứ này không phải để đánh nhau mà là để phòng thân." Trần Nhu nói.
Tuy rằng hiện tại xã hội này không thể so sánh với thế giới mạt thế của cô, chẳng sợ có hơi loạn hơn so với mạt thế nhưng cũng là sự tồn tại hệt như thiên đường.
Nhưng vẫn là câu nói kia, kiến thức nhiều không hại thân, học mặc kệ là có ích hay vô ích đều là tốt.
Mẹ Trần cảm thấy không đáng tin cậy lắm, đang yên đang lành học cái kia làm gì, bảo cô đừng làm bậy, ngoài miệng Trần Nhu vâng vâng dạ dạ đáp ứng hết, nhưng cô hoàn toàn không thèm để những lời bà nói trong lòng, chờ học kì sau cho chúng nó đi học cũng khá tốt.
Vốn dĩ cô cũng chẳng có ý định này đâu, nhưng mà thấy lão tứ học cũng khá tốt lúc này mới nảy ra ý định.
Hai mẹ con tới bên nhà Trần tứ tỷ, vừa khéo Trần tứ tỷ mới ăn cơm xong, vẫn còn chưa đi ngủ, vừa mới đút sữa cho em bé xong.
Trần tứ tỷ vui vẻ nói: "Mẹ, mẹ đến chơi."
Đương nhiên là mẹ Trần muốn nhìn cháu ngoại gái, cười nói: "Lớn lên giống Đại Bang."
"Gống anh ấy nên con mới phát sầu đây, sau này cao lớn thô kệch, hai đứa con trai không giống anh ấy mà giống con, đứa con gái này thì ngược lại, giống anh ấy." Trần tứ tỷ oán giận nói.
Nhưng mà oán giận thì oán giận, trong lòng chị vẫn rất vui mừng, con cái do mình sinh ra thì có là dạng gì cũng chẳng ai ghét bỏ cả, nói ghét cũng chỉ là nói miệng vậy thôi.
"Giống Đại Bang sao? vừa nhìn là biết tướng phúc khí, con đừng suy nghĩ nhiều làm gì, con gái lớn tới 18 mới biết ra sao." Mẹ Trần nói.
"Mẹ mẹ không nghe ra được sao? Chị con chỉ đang hạnh phúc quá mà oán giận hai câu, nghe một chút là được." Trần Nhu nói.
Mẹ Trần cười cười, nhìn về phía AN Tiểu Tuyết mới bưng nước trà vào, nói: "Tiểu Tuyết vất vả rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận