Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 642: Thân Cận

Chương 642: Thân CậnChương 642: Thân Cận
"Không có gì, chỉ có giặt quần áo và nấu cơm, không có gì vất vả." An tiểu tuyết thẹn thùng cười cười, sau đó bảo hai người ngồi con bản thân cô thì đi ra ngoài giặt tã em bé.
"Tứ tỷ, đứa cháu này của chị không tệ, bao nhiêu tuổi rồi?" Trần Nhu hỏi.
"Mười tám." Trần tứ tỷ nhỏ giọng nói: "Mẹ, mẹ tới chỗ con ở một thời gian nhìn xem, Cúc Hoa gả đi rồi, cũng không sai biệt lắm phải làm mai cho Lỗi Tử."
"Này có phải thân cận quá không? Có chút giống con thỏ ăn cỏ gần hang." Trần Nhu vừa nghe liền biết chị gái mình có ý tứ gì, nói.
Trần tứ tỷ trợn trắng mắt liếc cô một cái, mẹ Trần cũng nói: "Này thì có gì đâu, chuyện này người ta gọi là thân càng thêm thân con biết không? Lỗi tử năm nay đã 20 rồi, cũng có thể nói tới chuyện này."
"Mẹ, mẹ xem xem, con nhìn con bé lớn lên, không sai đi đâu được." Trần tứ tỷ nói.
Mẹ Trần gật gật đầu.
Trân Nhu: ".." Được lắm, gả qua nhà họ Trần bên đó cũng không thể kém tới mức nào được, chỉ xem có cái duyên phận kia hay không thôi, chuyện này cũng chẳng cần cô phải nhiều lời làm gì.
Mẹ Trần cũng nói: "Năm nay bên Hoàng Ái Đệ cũng nói giống như vậy."
"Sao cơ mẹ?" Trần tứ tỷ hỏi.
"Sau đầu xuân không bao lâu cô ta tới tìm Lỗi Tử và Khoai Sọ, bảo chúng nó liên hệ với người ta, mua lại mảnh đất của thím các con, sau đó dựng một căn nhà ngói, xây tường vây quanh sân, nhìn đẹp lắm, sau đó lại nuôi thêm chó thêm gà thêm heo, nhìn trông rất ra dáng ra hình." Mẹ Trần nói.
"Hai ông bà Hoàng có đến quấy rầy cô ta hay không?" Trần Nhu hỏi
"Làm sao có thể không được, tới tìm vài lần, không biết hỏi thăm được từ đâu, biết được rằng Hoàn Ái Đệ bỏ tiền ra thuê mấy tên du thủ du thực tới câu dẫn hai người chị dâu của mình quậy tới trong nhà không có ngày nào yên bình, bà ta đẫn theo hai người tới đây, lúc ấy anh ba con ở nhà, nghe nói xong thì cũng dẫn người qua bên đó." Mẹ Trần nói.
Sau khi qua đó thì nhìn thấy Hoàng Ái Đệ như thể là nổi điên rồi vậy, cầm lưỡi hái muốn chém người, hai ông bà Hoàng cũng không phải là đối thủ của cô ta.
Sau này bà Hoàng lại tìm tới vài lần để đòi tiền bồi thường, nhưng mà không đòi được còn trực tiếp bị hất cho cả người nước đồ ăn thừa, tới lần nào bị hắt lần đó!
Đại khái sau này cũng nhìn ra được thái độ của cô ta là gì, không tới tìm nữa. "Lời em nói thật ra lại có tác dụng." Trần tứ tỷ nhìn em gái mình nói.
"Nói cái øì? Chuyện này có liên quan gì tới em gái con?" Mẹ Trần hỏi.
"Không phải là tết năm nay chúng con vê nhà mẹ chơi sao, cô ta nghe nói chúng con về nên tới tìm, em gái kéo con qua bên chỗ cô ta ngồi còn khuyên cô ta sống cho thật tốt, về sau Lỗi Tử cưới vợ cũng sẽ qua chỗ cô ta kính trà, sinh con ra cũng phải gọi cô ta là bà nội, cô ta nghe em gái nói xong thì khóc, xây nhà ở lại không có liên quan gì tới nhà mẹ đẻ nữa cũng là do em gái nói với cô ta." Trần tứ tỷ nói.
Mẹ trần liếc mắt nhìn con gái út một cái.
Trân Nhu nói: "Deu ở cùng một cái thôn, cũng không thể như vậy mãi được, cô ấy sống tốt là chuyện mọi người đều mong muốn, sống qua rối loạn còn khiến nhà họ Trần mất mặt."
"có gì hay ho, ai thèm quan tâm cô ta sống tốt hay không, chẳng qua là bọn Lỗi Tử và Khoai sọ sẽ bị ảnh hưởng." Mẹ Trần bĩu môi nói.
Mặc kệ nói thế nào đi chăng nữa thì đó cũng là mẹ ruột của chúng, nếu sống quá thác loạn thì còn cái còn có mặt mũi sao?”
Nhưng mà thật sự mẹ Trần không nghĩ tới việc này còn có liên quan tới con gái út của mình, nhìn cô nói: "Cô ta cũng nghe con, thím con khuyên cô ta không ít lần cũng không thấy cô ta nghe lọt tai." Đương nhiên là mẹ Trần cũng không muốn nhìn Trần Ái Đệ cứ sống như vậy, không nói trước kia có tình cảm hay không, mấu chốt thật sự rất khó coi.
Cái danh vợ trước của con trai bà là cái mà cả đời này không thể thay đổi được, con trai còn có uy tín danh dự, vợ trước mà như thế còn không khiến người đời chỉ trỏ ư?
Chính là muốn cô ta có cuộc sống tốt, về sau vẫn tốt, như vậy người ta có nhắc đến cũng sẽ khen nhà họ Trần một câu.
Nhưng mà không nghe lọt tai, năm nay nghĩ thông rồi, sống ngày tháng tốt lành, mọi chuyện sẽ như lời nói.
Năm trước lời Trần Nhu nói cũng là xuất phát từ trong tâm, bởi vị cô thật sự không muốn thấy nửa đời sau của Hoàng Ái Đệ sẽ vướng vào những chuyện này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận