Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 643: Cất Đáy Hòm

Chương 643: Cất Đáy HòmChương 643: Cất Đáy Hòm
Trước kia sống quá mù quáng, cả nửa đời người chịu những thứ độc hại nhà mẹ đẻ đầu độc, nửa đời sau sẽ sống tốt, cuộc đời của người phụ nữ này không dễ dàng, hà tất phải dẫm đạp lên chính mình?
Trần Nhu và Hoàng Ái Đệ không thù không hận, năm đó ở chung cũng coi như ổn, năm trước thật ra cô cũng chẳng muốn đến nhà Hoàng Ái đệ ngồi đâu, chỉ là nghe nói các cô tới đây mà cô ta tìm tới tận cửa nên mới thuận tiện đi qua ngồi một lát.
Khuyên thì khuyên như vậy nhưng có nghe hay không lại phải xem chính bản thân Hoàng Ái Đệ
Nhưng Hoàng Ái Đệ chịu nghe, đây là chuyện tốt, Trần Nhu cũng thấy mừng thay cô ta.
Vậy nên mới nhờ người mang cho Hoàng Ái Đệ một cây vải đẹp, có thể may một bộ quần áo mới.
Hoàng Ái Đệ nhận được cây vải này liền biết, cô em chồng cũ biết hiện giờ cô ta đã sống tốt, cũng mừng thay cho cô ta.
Cũng dành thời gian đi vào thành phố một chuyến.
Trần Nhu nói: "Cô sống cho tốt, những chuyện khác cũng không cần phải buồn sầu, nhưng mà cô cũng đừng nói linh tinh trước mặt Lỗi Tử và Khoai sọ, năm trước Cúc Hoa lấy chồng, anh ba cho nó của hồi môn và tiền rồi, trong lòng cô hiểu rõ chứ?" "Cô út, tôi biết, cô không cần nói với tôi những lời này, trước đây tôi chỉ hơi rối rắm một chút mà thôi." Hoàng Ái Đệ hơi ngại ngùng mà nói.
Sau khi cô ta biết Ngô A Phương sinh con cũng đã lôi kéo hai đứa con trai nói qua một lượt, chẳng phải là vẫn còn lo lắng sao?
Nhưng mà hôm sau hai đứa con trai tới đây nói cô ta đừng nhọc lòng những chuyện này, cứ sống tốt cuộc đời của mình là được.
Nhưng Hoàng Ái Đệ vẫn không yên tâm nổi, năm trước lú con gái lớn Cúc Hoa lấy chồng, cô ta liền hiểu rằng, cha chúng nó sẽ không bạc đãi chúng.
Cho tiền cất đáy hòm, còn cho nhiều của hồi môn như vậy, con gái nhà ai đi lấy chồng mà được nhiều như vậy?
Cô ta từng đi hỏi qua con gái mình, con gái nói cô tư với cô út cho nó 100 đồng tiền cất đáy hòm.
Sau khi Hoàng Ái Đệ ly hôn, càng ngày càng thêm rõ ràng, người nào tốt người nào xấu cô ta phân biệt được hết, không hồ đồ như trước kia nữa.
Hai đứa con trai cứ đối xử tử tế, với cái tính tình như thế của cha chúng nó, còn có thể dối xử tệ bạc với bọn họ ư?
Vẫn còn tình cảm với cô ta cơ mà, mỗi tháng cho cô ta một trăm đồng tiền, một năm tiêu mất hơn ngàn đồng tiền cho cô ta, phải nuôi bao nhiêu con heo mới bán được số tiền đó?
Cho nên Hoàng Ái Đệ liền nghĩ, cô ta chờ chông cháu cho mấy đứa con trai là được, vậy nên năm nay mới mua mảnh đất kia sau đó xây một căn nhà ngói, tự mình nuôi gà nuôi heo, trông rau ăn, về sau tiền kiếm được cô ta sẽ tích cóp cho con trai, bên chỗ con gái cô ta cũng thường xuyên mang một rổ trứng gà qua thăm cháu ngoại!
Tuy rằng không thể bước chân vào nhà họ Trần nữa, không thể xem như vợ của con trai nhà họ Trần, nhưng trừ bỏ cái này thì những mặt khác cũng không có khác biệt quá lớn.
Hoàng Ái Đệ sách cho Trần Nhu một rổ trứng gà tới đây, Trần Nhu không từ chối được nên đành phải nhận, nhưng mà dặn cô ta từ sau có tới không cần mang øì cả, trên này có rất nhiều, có mang thì mang đi cho Cúc Hoa cũng được.
Vốn là một chuyện nhỏ như vậy nhưng lại mang đến ảnh hưởng không nhỏ.
Vào khoảng tháng 9 Hoàng Ái Đệ sách theo một rổ trứng gà muốn tới thăm Cúc Hoa, nhưng mà đi tới nửa đường lại nhìn thấy một người đàn ông ôm một đứa trẻ bỏ chạy.
Hoàng Ái Đệ liếc mắt một cái, đứa trẻ kia chẳng phải Quang Quang từ khi có thể biết chạy liền chạy theo đám trẻ lớn hơn đi khắp nơi ư?
Tuy rằng Quang Quang còn nhỏ nhưng người lạ ôm nó thì nó cũng khóc đó. Lại nhìn người đàn ông kia, đó là một gương mặt xa lại
Ba chữ giả ăn mày to đùng xuất hiện trong đầu Hoàng Ái Đệ.
Người đàn ông kia cũng không nghĩ tới nơi này cũng có người, càng hoảng sợ hơn.
"Đại ca, nơi này là nhà họ Trần sao, em gái tôi lấy chồng bên này, mới sinh con xong đang ở cữ, tôi mới tới đây lần đầu nên không quen đường lắm." Hoàng Ái Đệ chịu đựng trái tim đang đập phanh phanh trong lồng ngực, cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận