Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 646: Phí Phụng Dưỡng

Chương 646: Phí Phụng DưỡngChương 646: Phí Phụng Dưỡng
Hàn Quốc Lệ nói: "Con bé lười này, thường ngày vẫn hay chạy qua nhà mợ hai nó ở bên kia ăn, cũng giống như nuôi thêm một đứa con là con bé vậy".
Trương Giang nói: "Như vậy không phải sẽ thân thiết với bác hai và bác dâu hai nó hơn sao?".
Trương Giang cũng cảm thấy thật sự khá tốt, đừng nói là con gái, ngay cả anh ta cũng rất thích qua bên kia ngồi xem TV và uống trà với anh hai và chị dâu hai của vợ.
Đến nỗi em trai vợ và mợ ba ở cách đó không xa, nhưng anh ta cũng không muốn qua đó, thi thoảng ngẫu nhiên mới có thể qua đó một lần.
Hàn Quốc Lệ nói: "Vậy cũng không thể đi qua đó thường xuyên như vậy chứ”.
"Việc này có gì đâu, là bác dâu hai của nó gọi qua, em cũng đừng quản nhiều như vậy, mặc kệ đi là được". Trương Giang nói. Nhìn xem từ sau khi bác hai và bác dâu hai của con bé vào thành, con gái lớn lên hoạt bát đáng yêu biết bao.
Trước kia khi còn bé, một câu nói to cũng không đám nói, hiện giờ mồm miệng tép nhảy không chỉ nhanh nhẹn hơn nhiều, cũng hoạt bát thông minh, đều do bên kia ảnh hưởng đến.
Bà Hàn hừ một tiếng nói: "Bên kia có món gì ngon mà đáng giá qua đó ăn?"
Trương Giang nói: "Bác ba bên ngoại của nhóc tư biếu một cái chân heo lớn, bên kia hâm chân heo ăn đó, làm sao có thể không có đồ ăn gì ngon chứ".
"Chân heo lớn? Vậy tại sao lại không đưa một ít quá đây cho cha mẹ chứ?" Bà Hàn nghe xong liền nói.
Trương Giang bị làm cho nghẹn họng.
Hàn Quốc Lệ đều hiểu mẹ cô ta nghĩ gì, liec mắt một cái, nói: "Mẹ à, mẹ có phải quên mất là Quốc Lâm bán thịt heo đúng không?”
"Làm sao có thể giống nhau được? Thang ba bên kia là bán, nhà thằng hai là người khác tặng cho, không mất tiền, một cái chân heo to như vậy, một miếng cũng không thấy mang qua đây cho mẹ và cha con!". Bà Hàn mắng.
Ngay lập tức Trương Giang đã hối hận vì mình lắm chuyện, vốn dĩ chuyện cũng không có gì, cũng đã thời đại nào rồi chứ, nhưng anh ta đúng là vẫn xem thường sự bất công của người mẹ vợ này rồi.
Không bao lâu xong, nhóc tư lên xe đạp đèo Dao Dao về nhà.
Dao Dao phất tay nói: "Tự mình cẩn thận một chút nha".
"Biết rồi". Nhóc tư trả lời nhưng cũng không quay đầu lại.
Vào đến nhà, nhìn thấy bà ngoại cũng ở đây, cười nói: "Bà ngoại đến xem TV ạ".
"Chân heo kia của bác hai con nặng đến mười cân không? Ba Hàn nói ngay, dù sao tiền đồ của thẳng ba của nhà họ Trần bên kia bà ta cũng biết.
Tự mình mở một xưởng sản xuất dầu thực vật đấy, nhưng mà thằng hai nhà bà cũng có phần trong đó.
"Làm øì có nhiều vậy chứ, cháu nhìn thấy nhiều nhất cũng chỉ đến bốn năm cân thôi, cũng không bao nhiêu cả, bác dâu hai thương con nên buổi chiều lúc đi học đã bảo Chanh Tử gọi con cùng về nhà bên đó ăn chung, cũng không gọi thêm ai nữa cả, không đủ ăn". Dao Dao lập tức nói.
"Bác ba của Hàn Hàng chỉ cho một cái chân heo bé như vậy sao?" Bà Hàn không nhịn được hỏi.
"Còn chia cho cả dì tư của Chánh Tử nữa, đương nhiên là không nhiều lắm rồi". Dao Dao nói.
Bà Hàn bĩu môi nói: "Mang tiếng là ông chủ lớn mà keo kiệt như vậy, bây giờ là thời đại nào rồi, chút ít thịt như này mà cũng đem đi tặng?”
"Bà ngoại nói cái gì cũng đúng”. Dao Dao nói, sau đó nhìn về phía ba mẹ cô bé nói: "Ba mẹ, con vào nhà làm bài tập đây".
"Đi đi". Trương Giang nhẹ nhàng thở ra một hơi, anh ta nghe thấy nhóc hai đi học về qua cửa hàng nói là một cái chân heo lớn, bốn năm cân làm sao mà hết được? Cũng may con gái mình thông minh, nếu không lại to chuyện nữa.
Hàn Quốc Lệ không phải cũng sợ như vậy sao, chỉ sợ nói có nhiều mà không mang lại đây một chút cho hai ông bà già thì lại muốn âm ï lên.
Bà Hàn vẫn còn bất mãn đấy: "Một tháng 30 đồng tiền, hiện giờ đồ vật gì cũng đắt, một tí tiền như thế cũng không mua được cái gì, ngoại trừ 30 đồng tiền này ra, những thứ khác cũng không đưa thêm cái gì!"
Hai vợ chồng Trương Giang và Hàn Quốc Lệ cũng đã nghe lời này không biết bao nhiêu lần rồi, toàn coi như không nghe thấy gì.
Hai vợ chồng bọn họ cũng sẽ đưa phí phụng dưỡng cho cha mẹ, mỗi tháng đưa 20 đồng tiền, trừ cái này ra cũng không cho thêm thứ gì nhiều nữa, những thứ khác như thóc gạo gì đó thì càng không cần phải nói.
Dù sao thì bên trên anh ta vẫn còn anh cả và anh hai, cũng không cần phải phụ trách nhiều quá.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận