Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 647: Đầu Tư

Chương 647: Đầu TưChương 647: Đầu Tư
Việc buôn bán mà Trần Nhu hợp tác cùng Mã Ngọc Linh lại làm lớn hơn nữa.
Mấy gian cửa hàng đằng trước đã được mở rộng thêm hai gian, đều được dùng để bán quần áo, giày các thứ.
Trần Nhu có hai quyển sổ tiết kiệm, một quyển sổ tiết kiệm là để chuyên ghi lại các khoản thu trong nhà. Cô để Hàn Quốc Bân qua tỉnh thành bên kia gửi tiền vào ngân hàng, sổ tiết kiệm thì ở trong tay Trần Nhu.
Quyển sổ còn lại chính là sổ tiết kiệm tư nhân của Trần Nhu, bên trong là nguồn thu nhập từ tiệm bánh bao và tiệm tạp hóa, còn có các khoản thu từ việc hợp tác buôn bán với Mã Ngọc Linh nữa.
Tất cả số tiền đó Trần Nhu đều tự mình đi gửi ở ngân hàng bên này.
Số tiền này đương nhiên không thể so với tiền mà mấy nhân viên của Hàn Quốc Bân kiếm được, nhưng tích tiểu thì thành đại. Tích cóp mấy năm trời, chỉ tính sổ tiết kiệm tư nhân kia của cô thì cũng đã đủ để tới Kinh Thị bên kia mua được một hai căn chung cư rồi.
Sổ tiết kiệm của Hàn Quốc Bân bên kia thì càng không cần phải nói, đó là khoản thu lớn nhất trong nhà rồi, muốn mua tứ hợp viện cũng được nữa.
Khoản tiết kiệm của Trần Nhu rất ít khi thay đổi, chỉ mỗi lân Hàn Quốc Ban qua tỉnh thành bên kia xem xét việc buôn bán ở cửa hàng bán si thì thuận tiện qua ngân hàng gửi tiền thôi.
Nếu gửi tiền ở huyện thành nhỏ bên này mỗi tháng phải chia đều ra để gửi kẻo kiến mọi người chú ý. Gửi ở tỉnh thành bên kia thì tốt hơn, một tỉnh lớn nên có rất nhiều người phát đạt, số tiền này của cô cũng không tính là nhiều.
Trần Nhu gõ bàn tính, đang ngồi kết toán sổ sách thì Hàn Quốc Bân bưng hai ly sữa bò tiến vào, nói "Vợ ơi, em tính xong chưa, nghỉ ngơi một chút nhé?"
"Tính toán thì có gì đâu mà còn phải nghỉ ngơi." Trần Nhu nói.
Tốc độ của cô thực sự rất nhanh, Hàn Quốc Bân thì đứng một bên nhìn cô vợ ưu tú tự học thành tài của mình mà không rời mắt được.
Trần Nhu tính toán xong xuôi ngẩng đầu lên thì thấy anh vẫn đang đứng đó nhìn mình. Cô nhướng mày hỏi "Sữa bò cũng lạnh hết rồi, anh còn không mau uống đi?"
"Chờ em uống cùng đó." Hàn Quốc Bân nói.
Trần Nhu cười liếc anh một cái, sau đó cùng anh uống sữa bò. Hàn Quốc Bân uống xong, hỏi "Thu nhập tháng này như thế nào rồi?"
"Những khoản khác thì chưa nói đến mà chỉ tính cửa hàng bán sỉ ở tỉnh thành bên kia thôi. Khấu trừ chi phí thuê công nhân và cả phí chuyên chở, sau khi chia đều với anh họ ba thì mỗi người kiếm được khoảng hơn một vạn 7000 đồng." Trần Nhu nói.
Thu vào nhiều thật đấy. Cửa hàng bán si của nhà cô ở tỉnh thành kiếm còn nhiều hơn hai cửa hàng bên này cộng lại. Bên này đã có mấy nhà cũng buôn bán loại hàng này rồi nên không thể nào so với cửa hàng ở tỉnh thành bên kia được.
Việc bán sỉ đồ điện gia dụng ở cửa hàng bên kia cực kỳ thuận lợi. Dù sao đây cũng là nơi bán sỈ nên có không ít mấy nhà buôn đều tới tận nơi để liên hệ, cho dù giá có thấp thì cũng vẫn có số lượng đơn hàng nhiều bù lại Đương nhiên cũng có một ít hàng là bán lẻ, vậy cho nên cũng kiếm thêm được không ít.
Hàn Quốc Bân gật gật đầu. Trân Nhu thấy anh không có phản ứng gì lớn, cười nói: "Đúng là ông chủ lớn mà, nghe thấy mình kiếm được nhiều tiền như vậy mà cũng chẳng có phản ứng gì."
Nếu đề cập đến mọi khoản thu từ việc buôn bán của Quốc Bân nhà cô, cộng hết tất cả số hoa hồng được chia lại thì thu nhập mỗi tháng có thể đạt đến tận hơn năm vạn.
Thu nhập một năm thì khoảng 60 vạn.
Vào niên đại này thì thu nhập một năm 60 vạn chính là ông chủ lớn danh xứng với thực đấy.
Mấy việc cửa hàng của Trần Nhu cũng chỉ kiếm được mấy vạn một năm mà thôi, không thể so với anh nổi.
Hàn Quốc Bân cười cười nhìn vợ mình, nói "Vợ à, anh có nên đầu tư thêm chút gì đó nữa không nhỉ?"
"Anh định đầu tư gì?" Trần Nhu cũng hỏi lại.
"Vẫn chưa biết nữa, sau này anh sẽ tính toán sau." Hàn Quốc Bân cười đáp.
"Lão đại đang đi học ở Kinh Thị bên kia rồi, sau này thằng bé nhất định cũng sẽ làm việc ở bên đó. Vợ chồng mình cũng nên mua cho nó căn nhà ở bên kia để ở chứ nhỉ." Trần Nhu nói.
Hàn Quốc Bân nói "Bây giờ phòng chung cư còn chưa có nhiều nữa là."
Bạn cần đăng nhập để bình luận