Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 653: Nóng Gian

Chương 653: Nóng GianChương 653: Nóng Gian
Hàn Quốc Bân đã xem qua sổ sách ở cửa hàng của Tống Hiểu Ngọc bên kia rồi. Nếu chỉ tính lợi nhuận về lương thực thì bên đó lãi khoảng một trăm bốn mươi đến một trăm năm mươi đồng tiền một tháng, tính trung bình thì mỗi ngày có thể bán được hơn hai ngàn cân lương thực.
Nếu tính thêm khoản thu từ dầu đậu nành các thứ thì thu nhập mỗi tháng của vị em dâu ba này luôn ổn định ở mức 300 đồng trở lên, đó là còn chưa tính tương dấm các thứ mà Hàn Quốc Lâm lấy về bán nữa.
Giá này của Hàn Quốc Bân còn thấp hơn cả giá bán thống nhất của mấy hộ kinh doanh cá nhân, bởi vì lợi nhuận vốn chỉ đến như vậy thôi chứ không thể nào mà nhiều hơn được.
Anh còn tận tâm hơn cả mấy hộ kinh doanh cá nhân chuyên bán si rồi. Người ta chỉ bán thôi là xong, anh bên này còn vận chuyển lương thực đưa tới tận cửa.
Hiện giờ giá lương thực đều tăng lên nên Hàn Quốc Bân đương nhiên cũng phải tăng giá theo, mà giá đã tăng chung thì cửa hàng của Tống Hiểu Ngọc chắc chắn cũng sẽ tăng giá với khách hàng, lợi nhuận vẫn nhiều như cũ đấy thôi.
Trong lòng Hàn Quốc Bân đã hiểu rõ ngay từ đầu. Mẹ anh vào thành lâu như vậy mà có hỏi qua việc này đâu, bây giờ tới đây hỏi không phải do Tống Hiểu Ngọc xúi giục thì là gì?
"Anh hai, anh đừng nóng giận mà, Hiểu Ngọc cô ấy không bất mãn đâu ạ. Việc này..."
Hàn Quốc Lâm còn muốn giải thích thêm nhưng bà Hàn lại thực sự nổi giận "Có phải mày tự kiếm được nhiều tiền rồi, có tiền đồ rồi cho nên mày ghê gớm không?”
"Mẹ, mẹ đừng nói nữa có được không hả!" Hàn Quốc Lâm bất lực nói to.
"Giá này của nó vốn dĩ đã cao rồi mà, nó muốn kiếm tiền làm giàu thì mẹ cũng có ngăn cản nó đâu! Thế nhưng đằng này nó lại dám kiếm chác thêm tiền của người trong nhà, sao mẹ có thể không cản được cơ chứ?" Bà Hàn cãi lại.
Bố Hàn nhìn Hàn Quốc Bân nói: "Lão nhị, nếu không con để cho hai em giá thấp một chút?"
Hàn Quốc Bân cưới nói: "Bố, việc làm ăn của con không ai có thể quyết định thay con được."
Đúng là anh ấy đang đang cười nói nhưng mà thái độ của anh ấy cũng vô cùng rõ ràng, ai nói cũng thế thôi, chuyện này anh ấy sẽ không nhượng bộ.
"Sao em dâu không đến." Trần Nhu nhìn Hàn Quốc Lâm nói: "Chuyện này không phải em ấy không hài lòng sao, để cho hai người già đến đây nói hộ là ý gì?"
"Chị dâu, không phải, cái này.." Hàn Quốc Lâm muốn giải thích cũng không biết giải thích ra sao. "Việc làm ăn chính là như vậy, có thể giúp cái gì đều đã giúp rồi, anh hai em cũng không bao giờ nói giúp em còn yêu cầu em làm này làm kia, từ trước đến nay cũng không nói nặng với em nửa lời, em có gì muốn anh ấy giúp, anh ấy đều cố gắng giúp em làm được tốt nhất, chính là muốn để hai vợ chồng em có cuộc sống tốt hơn. Nhưng hôm nay chị cũng muốn nói rõ với chú, về vấn đề nuôi dưỡng bố mẹ, từ lúc bắt đầu tách hộ khẩu đã nói rõ rồi, bất kể là mỗi tháng Quốc Bân có trợ cấp thêm 30 tệ hay không, chú và em dâu đều phải phụng dưỡng bố mẹ, còn nhà chị và nhà anh cả mỗi năm đều chỉ đưa tiền, đưa lương thực, việc này các bô lão trong thôn có thể làm chứng, năm đó bí thư chi bộ thôn cùng những người trong thôn đều đến chủ trì tách hộ khẩu cho nhà ta" Trần Nhu nhìn Hàn Quốc Lâm nói.
"Chị dâu, em biết." Hàn Quốc Lâm nói.
"Chú không thể phủ nhận là từ trước đến nay bố mẹ đều thiên vị chú cùng em dâu, ngay cả việc tối hôm nay cũng vậy, hai người họ có thể vì việc này chạy đến mắng anh hai em, vậy chị cũng nói luôn, cả đời này chị cũng không cho hai người họ đến ở nhà này, việc này chị cũng nói thẳng trước mặt em luôn." Trần Nhu tiếp tục nói.
"Chị dâu, chị yên tâm, em nhất định sẽ phụng dưỡng bố mẹ." Hàn Quốc Lâm vội nói.
Trần Nhu liếc nhìn hai vợ chồng già nói: "Bố mẹ đừng nói bọn con làm bề dưới không tôn trọng hai người, mặc dù người xưa cũng có câu ngón tay cũng có cái dài cái ngắn, bây giờ hai người đang sống ở nhà chú ba, phải nghĩ cho chú ấy cũng là điều dễ hiểu, nhưng mà muốn lấy thân phận bề trên ra để thúc ép bề dưới, vậy thì không thể được, nếu không thích thì có thể đến cơ quan công an làm đơn tố cáo, nói là cha mẹ của Trạng Nguyên thi đại học không phụng dưỡng bố mẹ già, một lúc là có thể lan truyền khắp nơi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận