Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 654: Tức Chết

Chương 654: Tức ChếtChương 654: Tức Chết
"Vợ thằng hai, việc này nếu không được thì thôi, có cần thiết phải nói như vậy không?" Bố Hàn nhíu mày nói.
Làm sao ông có thể đi gây rối như vậy, mặt mũi của tổ tiên đều sẽ bị mất hết.
"Bây giờ cũng lớn tuổi rồi, sống tốt cuộc sống của mình là được, không cần bận tâm việc của người trẻ nữa, nếu là ý của em dâu thì bảo em ấy đến tự đây nói, con cũng muốn hỏi em ay có phải muốn hai vợ chồng con làm không công cho em ấy mới thấy hài lòng?" Trần Nhu nói.
"Chị dâu, chị đừng nói như vậy, ngàn vạn đừng nói vậy, tối vê em nhất định sẽ mắng cô ấy một trận!" Hàn Quốc Lâm cắn răng nói.
"Sao lại mắng Hiểu Ngọc, Hiểu Ngọc con bé không cho mẹ nói, là chính mẹ muốn đến!" Mẹ Hàn nghe vậy vội nói.
"Bây giờ cũng muộn rồi, chú ba, ngày mai chú cũng muốn mở cửa hàng, nên về nghỉ đi, chị cũng không giữ chú ở lại nữa." Trần Nhu không muốn nghe bà mẹ chồng này của mình nói chuyện nữa, trực tiếp tiễn khách.
"Vâng." Hàn Quốc Lâm lôi kéo bố mẹ ra về, trong thành có đèn đường, cũng không cần dùng đèn pin.
"Con đừng nghe vợ chồng thằng hai nói, bây giờ hai đứa nó giàu rồi, ngay cả bố mẹ của mình cũng không muốn nhận!" Trên đường về, mẹ Hàn cùng con trai nói.
Bố Hàn im lặng không nói, tối nay ông cũng rất không hài lòng về hai vợ chồng thằng hai, hoàn toàn không xem ông ra gì.
"Mẹ, có phải mẹ muốn anh hai làm việc không công cho con, mẹ mới hài lòng?" Hàn Quốc Lâm quay lại nhìn bà ấy nói.
"Bây giờ mẹ cùng bố con đều do con chăm sóc, nó dù kiếm được nửa xu cũng phải đưa cho con, hơn nữa hắn là anh, không nên chăm sóc nhà của các con nhiều hơn sao!" Mẹ Hàn nói.
"Bố con vẫn là anh cả của chú hai, chú ba đấy, sao con chưa bao giờ thấy bố con chăm sóc, giúp đỡ chú hai, chú ba vậy, trước kia nhà chú ba nghèo, thím ba đến nhà vay nửa chén gạo nấu cháo cũng chưa thấy mẹ cho vay, lúc ấy trong nhà mình còn nửa cái lu gạo đâu!" Hàn Quốc Lâm nói.
"Con là muốn mẹ tức chết có phải không? Việc này sao có thể giống nhau được?" Mẹ Hàn nói.
"Sao lại không giống nhau? Mọi người đều là anh em mà" Hàn Quốc Lâm nói.
Anh ấy nói xong câu này thì không nói gì nữa, khi về đến nhà, anh ấy bắt đầu tranh cãi với Tống Hiểu Ngọc.
Tống Hiểu Ngọc tủi thân nói: "Em làm sao có thể khuyến khích mẹ đến đó, là mẹ tự mình muốn đến đó nói, em ngăn cũng không ngăn được!" "Em đừng giả bộ với anh, nhiều năm như vậy anh còn không hiểu con người em thế nào sao? Em cho rằng anh không biết em lén lút đến các tiệm gạo khác hỏi giá bán si sao, hôm đó anh tình cờ nhìn thấy, giá bán si của họ giống với của anh hai, lại còn không vận chuyện, đều do bản thân kéo xe đến lấy về đúng chứ?" Hàn Quốc Lâm nói.
Đúng là Tống Hiểu Ngọc có đi hỏi giá, nhưng cô ấy vẫn gân cổ nói: "Còn không cho em tham khảo giá của nhà khác sao?"
"Vậy em sao không đến bên đó nhập hàng, nhập hàng chỗ anh hai làm gì nữa?" Hàn Quốc Lâm chất vấn nói: "Anh cũng không muốn nói em nhưng mà đừng hiểu lại giả vờ không hiểu, Tống Hiểu Ngọc, đây là bố mẹ anh, từ nhỏ đã yêu thương thiên vị anh, anh từ nhỏ cũng đã quyết định, sau này bố mẹ sẽ ở với anh, anh cũng sẽ phụng dưỡng họ, còn có trước khi kết hôn, em cũng biết rõ việc này, trước kia chỗ tốt em đều cầm rồi, bây giờ bố mẹ đến ở đây, em lại cảm thấy bị tổn thất à!"
"Em..."
Hàn Quốc Lâm ngắt lời cô ấy: "Đừng nói em không nghĩ vậy, em đừng coi người khác như kẻ ngốc, em nghĩ gì người ta đều biết rất rõ, còn có chị dâu, hôm nay chị ấy nói rõ với anh rồi, để anh chuyển lời với em bảo em bỏ những suy nghĩ trong đầu em đi, anh hai dù mỗi tháng không trợ cấp thêm 30 tệ kia, thì nhà anh ấy với nhà anh cả cũng chỉ cần trả tiên lương thực, đừng trông cậy vào việc họ sẽ nhận phụng dưỡng bố mẹt"
Tống Hiểu Ngọc nói: "Em muốn họ phụng dưỡng bố mẹ lúc nào, anh chừng nào thì thấy em ý như vậy, từ lúc bố mẹ đến đây, không phải em vẫn chăm sóc họ rất tốt sao?"
Hai người tự nhiên lại cãi nhau một trận.
Hàn Bác bình tĩnh ngồi xem TV nghe bố mẹ ở trong phòng cãi nhau, lại nhìn ông bà nội nói: "Ông, bà, hai người đừng gây chuyện nữa, vợ chồng bác hai chăm soc hai người như vậy, đừng tiếp tục gây rắc rối cho hai bác ý nữa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận