Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 658: Không Biết Điều

Chương 658: Không Biết ĐiềuChương 658: Không Biết Điều
"Con còn uất ức vì chuyện gì được nữa? Cha mẹ chồng đều ở trong nhà con hết khiến con với Quốc Lâm phải chịu thiệt chứ sao al" Tống Hiểu Ngọc trả lời.
"Vậy con thử nói cho mẹ nghe xem, hai vợ chồng con phải chịu thiệt những gì rồi?" Mẹ Tống liên hỏi lại.
Tống Hiểu Ngọc rất muốn kể những thiệt thòi phải chịu ra nhưng cô ta thực sự chẳng có chuyện gì để kể cả. Trung bình mỗi năm tam phòng ăn khoảng một trăm cân lương thực, ông bà Hàn tới đây rồi thì một năm cũng chỉ tốn thêm khoảng năm mươi cân nữa thôi.
Trừ cái này ra thì mỗi tháng nhị phòng còn đưa thêm cả tiền trợ cấp sinh hoạt nữa. Ông bà Hàn vốn không định giữ lại tiền mà đưa hết cho Tống Hiểu Ngọc nhưng cô ta không nhận. Thế nhưng đôi khi ông bà Hàn vẫn mua bánh quẩy, sữa đậu nành hay bánh bao gì đó cho cả nhà ăn sáng, còn cả tiền tiêu vặt của con trai cũng là do hai người cho hết. Tính kiểu gì thì hai ông bà cũng không tiêu đến tiền nhà cô ta.
Không chỉ vậy, bà Hàn còn làm giúp không ít việc nhà khiến cô ta rất nhàn rỗi.
Hơn nữa, ngày thường hai ông bà cũng sẽ giúp đỡ trông sạp thịt rồi trông cửa hàng... "Không kể ra được chứ gì?" Mẹ Tống liếc mắt nhìn cô ta một cái, nói: "Hiểu Ngọc à, con nghe lời mẹ đi, đừng có mà náo loạn về mấy chuyện không đâu đó nữa! Hiếu kính ông bà thông gia thật cẩn thận thì sau này con cũng có thanh danh tốt thôi. Bây giờ nhị phòng bọn họ kiếm được nhiều tiền như vậy rồi, sau này kiểu gì vợ chồng họ cũng tăng trợ cấp sinh hoạt cho ông bà thông gia chứ chẳng cần đến tiền của con đâu. Con đừng có mà cố chấp làm mấy chuyện đó rồi chọc giận nhà người ta nữa! Đến lúc người ta tính rõ từng li từng phân tiền với con thì con đúng thật là tự rước họa vào thân rồi. Người như Quốc Lâm sẽ không bao giờ không phụng dưỡng cha mẹ mình đâu, trừ phi là con ly hôn với nó."
"Mẹ, mẹ đừng có nói đến hai chữ này nữa mà!" Tống Hiểu Ngọc không nhịn được nói.
Gia đình cô ta đang êm đẹp tự nhiên lại ly hôn làm gì? Cũng chẳng phải là Quốc Lâm đối xử không tốt với cô ta, tuy rằng vừa mới cãi nhau không lâu.
Nhưng theo phát triển của thời đại hiện giờ, lại từng gặp qua không ít đàn ông lăng nhăng nên cô ta thực sự cảm thấy trước đây mình không chọn sai người.
Không nói đến người khác mà chỉ nói ngay anh họ nhà mẹ đẻ của cô ta thôi. Sau khi người anh họ này làm ăn phát đạt rồi thì trực tiếp rước một cô tình nhân mới từ bên ngoài về nhà, người vợ chính thức của anh ta uất ức đến nỗi phải uống nông dược tự tử. Sau đó, người nhà mẹ đẻ của vợ anh ta bên kia liền tới tận cửa để chửi mắng nhau túi bụi.
Mà những năm gần đây Hàn Quốc Lâm vẫn đối xử với cô ta trước sau như một, chỉ có đúng lúc trước cô ta không hiểu rõ làm loạn thì anh mới thật sự không thể nhịn được nữa mà đề nghị ly hôn. Thế nhưng sau khi đã hòa hảo rồi thì anh lại đối xử với cô ta tốt như cũ, mỗi năm ăn tết đều xách rất nhiều quà cáp tới nhà mẹ đẻ của Tống Hiểu Ngọc khiến cô ta rất có thể diện.
Cho nên Tống Hiểu Ngọc cực kỳ ghét hai chữ ly hôn này. Ly hôn xong thì cô đi đâu để tìm được người chồng tốt như vậy cơ chứ?
Mẹ Tống sao có thể không hiểu suy nghĩ của con gái mình được, bèn nói: "Nếu không muốn ly hôn thì tự mình suy nghĩ kỹ vào, mẹ nói câu này hơi khó nghe chút." Bà đè thấp thanh âm, nhỏ giọng nói: "Dù các con có mua gì cho ông bà Hàn đi chăng nữa, sau này hai người đó đi rồi thì mấy thứ đó vẫn là của các con mà!"
Tống Hiểu Ngọc nghe được lời này, cũng nhỏ giọng trả lời: "Mẹ chồng con cũng nói với con rồi, tiền bạc mà họ tích cóp được sau này đều để lại cho con và Quốc Lâm hết."
Mẹ Tống liền liếc cô ta, vẻ mặt như muốn nói vậy rốt cuộc con còn bực tức cái gì nữa.
"Mẹ, nếu mẹ vào thành sớm hơn thì đã không xảy ra chuyện này rồi, náo loạn đến cực kỳ khó coi luôn. Cuối cùng chị dâu hai kia của con tăng hết tất cả giá dầu bán cho con lên, còn bảo con là nếu không lấy hàng hóa từ chỗ chị ấy thì tự đi tới nơi khác mà nhập hàng nữa." Tống Hiểu Ngọc lầm bầm nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận