Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 66: Không Chê Vợ Nói Nhiều

Chương 66: Không Chê Vợ Nói NhiềuChương 66: Không Chê Vợ Nói Nhiều
Trần Nhu đối với chuyện này cũng không tỏ vẻ cái gì, ngược lại nói sang việc của Hàn đại ca: "Hôm nay lạnh như vậy, có đánh cá được không?"
"Chờ xem sao, nếu có thể chuẩn bị tốt nhất, mang vào trong thành cho cô ba cũng có mặt mũi." Hàn đại tẩu nói.
Mặc dù là Hàn đại tẩu, ấn tượng đối với Hàn Quốc Lệ cái người em cô này cũng cực kỳ không tồi, đơn giản là lúc trước, thời điểm chị ta ở cữ khi sinh đứa con lớn , Hàn Quốc Lệ còn chưa lấy chồng tặng cho chị ta một bình sữa mạch nha.
Đó chính là vật hiếm lạ, sau khi gả chồng, chị ta cũng sinh con thứ hai, cô ba còn gửi tặng nửa cân đường đỏ cho chị ta, cái người em cô này gả vào thành cũng không quên người nhà mẹ đẻ, vậy thì người nhà mẹ đẻ khẳng định cũng là phải cho cô ta một ít mặt mũi đâu.
Cho nên hôm nay Hàn Quốc Bân đi qua kêu anh trai anh ấy đi bắt cá, chị ta một chút ý kiến cũng không có.
Hàn Quốc Bân không sai biệt lắm buổi trưa mới quay về, nhưng cũng chỉ có một con gà rừng, không có thứ khác.
Hàn đại ca bên kia thu hoạch thật ra tương đối tốt, mãi cho đến hơn 2 giờ chiều, anh ta đã đánh được một chậu cá nhỏ, không sai biệt lắm có đến bảy tám con, mỗi con đều to bằng bàn tay.
Trần Nhu muốn ăn cá trích hâm đậu hũ, Hàn Quốc Bân liền cất lại hai con cá trích, còn lại đựng vào cái túi , bao gồm gà rừng anh bắt được, liền mượn xe đạp của đại đội trưởng, nhân tiện làm hắn khai cái chứng minh cấp đưa vào trong thành tới.
Sau khi vào thành, Hàn Quốc Bân liền trực tiếp đi đến nhà chồng của Hàn Quốc Lệ, nhưng ở ngã rẽ vào đến nhà cũng vừa vặn gặp được Hàn Quốc Lệ tan làm về nhà.
"Anh hai?" Hàn Quốc Lệ ngây ra một lúc, cảm thấy vui vẻ: "Anh hai sao anh lại đến đây, hôm nay đại hàn, anh vào phòng nhanh đi, em rót cho anh một ly nước ấm."
"Chị dâu em dệt cho anh một cái áo lông, cái áo bông với quần bông này cũng là mới làm, không lạnh." Hàn Quốc Bân nói, trên tay hắn còn có một đôi găng tay, nhưng hơi xấu.
Trân Nhu dùng bao tay trong không gian của cô cải tạo một chút, xấu hoắc, nhưng ít nhiều vẫn giữ ấm được.
Hàn Quốc Lệ hơi ngạc nhiên, thầm nghĩ mới nửa năm cô không về nhà mẹ đẻ, cái người chị dâu kia thay đổi lớn như vậy sao?
"Còn bôi đầu sò sao?" Hàn Quốc Lệ ngửi được một chút mùi thơm, liền nhìn mặt anh hai cô, nói.
"Trước khi anh ra khỏi cửa, chị dâu em nhất quyết phải bôi cho anh." Hàn Quốc Bân còn có chút ngượng ngùng, nhưng trong mắt lại tràn đầy ý cười ấm áp ..
Vừa thấy anh hai cô như vậy, Hàn Quốc Lệ còn có gì không hiểu? Cũng vui vẻ trong lòng, nói: "chị dâu thật là quan tâm anh nha, anh cũng đừng chê chị ấy nói nhiều."
Hàn Quốc Bân đương nhiên sẽ không chê vợ mình nói nhiều, anh để túi xách xuống, nói: "Gà rừng là anh bắt cho em, cá là anh cả bắt cho em, em cầm về đi."
Hàn Quốc Lệ vội nói: "Trong thành còn thiếu cái này sao? Anh hai, anh cầm về đi."
"Đừng đẩy qua đẩy lại với anh, cuộc sống trong thành anh lại không biết rõ bằng em sao." Hàn Quốc Bân nói.
Hắn là một chút cũng không hâm mộ người trong thành, rất nhiều đồ vật cho dù có phiếu, cũng không nhất định là có thể mua được, càng đừng nói phiếu định mức rất khan hiếm.
Gà rừng cùng thịt cá những thứ đó, trong thành cũng rất khan hiếm.
Hàn Quốc Bân đưa cho cô xong, liền nói: " Không vào nhà nữa, em xách vào nhà đi."
Nói xong, anh cũng cưỡi xe đạp đi, Hàn Quốc Lệ chỉ kịp nói một câu trên đường cẩn thận, liền nhìn theo anh hai cô rời đi.
Sau đó xách theo mấy thứ này thẳng lưng đi vào trong nhà. Hàn Quốc Ban cũng không ve nhà ngay, đi đến Cung Tiêu Xã mua một cân táo đỏ, trong nhà đường đỏ dùng cũng không ít, Vợ anh thi thoảng nấu canh gừng cho anh cũng sẽ cho một ít đường đỏ vào, đến lúc sinh con ra cũng phải ăn đường đỏ bồi bổ.
Cho nên nhìn thấy có đường đỏ, anh lại mua một bao đường đỏ, lại mua một chút quả táo cùng một ít hạt dưa, xách theo những đồ vật đó đi về nhà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận