Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 663: Có Nên Yêu Không?

Chương 663: Có Nên Yêu Không?Chương 663: Có Nên Yêu Không?
Hàn Chu cười cười, sau đó quay người về phòng tiếp tục làm bài tập, không để ý mấy đứa nhóc này.
"Đây rõ ràng là có tình huống!" Nhóc tư nói với hai chị của mình.
"Em đừng nghĩ lung tung, anh hai không phải người sẽ yêu sớm." Hàn Chanh nói.
"Đúng vậy, em cho rằng ai cũng như em, lần trước chị còn thấy em và bạn gái cãi nhau ở ngoài đường đấy, có phải sắp chia tay rồi không?" Dao Dao nói.
"Chị Dao Dao, chị đừng lôi em vào, lần này đều đã tiến dần từng bước rồi, chị không thấy sao?" Nhóc tư nói.
"Tiến đần từng bước không phải dùng như vậy, đó là câu nói hình dung học vấn kĩ năng từ kiến thức thường đến nghiên cứu chuyên sâu, đạt đến trình độ cao hơn." Dao Dao sửa đúng ngữ pháp của cậu.
"Được rồi, được rồi, chị là đại biểu môn văn của lớp, chị tuyệt nhất." Nhóc tư không muốn nghe cô ấy nói, mặc xong áo khoác muốn đi đến chỗ bố mẹ.
"Bên ngoài lạnh như vậy, mà em còn muốn đi đâu!" Hàn Chanh nói.
"Lạnh gì đâu, em mặc ấm lắm, không lạnh được đâu." Nhóc tư xua tay nói. "Thăng nhóc thối, đi gì mà như bị kim đâm vào mông vậy." Hàn Chanh than thở nói.
Dao Dao nhìn hướng phòng Hàn Chu, bĩu môi nói: "Em nói chuyện của anh Chu là như thế nào?"
"Chỉ là bạn học cùng lớp đến chơi thôi, có thể có chuyện gì được?" Hàn Chanh nói.
"Em sẽ đến chơi nhà bạn học nam lớp mình sao?" Dao Dao nói.
Hàn Chanh lắc đầu: "Sẽ không." Trừ khi là có các bạn nữ khác cùng đi, vậy thì có thể suy xét một chút.
Dao Dao cười nói: "Anh Chu cũng nổi tiếng đấy chứ, chị nhớ rõ khi anh Hàng còn học cấp ba, thời gian bạn học nam đến chơi còn không có, nói gì đến bạn học nữ."
"Lúc đó hiệu trưởng Chu rất coi trọng anh cả, làm gì có cơ hội yêu đương, em nhìn thấy hai lần, có bạn học nữ đưa đồ ăn vặt với thư tình cho anh cả, nhưng mà vừa mới quay đầu lại đã bị hiệu trưởng Chu phát hiện ra, bị tịch thu." Hàn Chanh nhỏ giọng nói.
Chuyện này xảy ra lúc nào, sao không thấy em nhắc đến." Dao Dao kinh ngạc nói.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
"Không phải là không có kết quả sao? Ngay cả cái bắt đầu còn không có đã phải kết thúc rồi, có gì hay mà nói." Hàn Chanh nói. "Anh Hàng quá tội nghiệp." Dao Dao xúc động nói: "Trạng Nguyên tỉnh không phải dễ làm như vậy"
"Đợi lên đại học nói chuyện yêu đương cũng chưa muộn." Hàn Chanh không quan tâm nói.
"Cũng đúng." Dao Dao gật đầu, sau đó nhìn trái ngó phải, mặt đỏ lên nói: "Chanh Tử chị nói với em chuyện này, em đừng nói với người khác nhé."
"Chị thấy khi nào em không giữ bí mật giúp chị." Hàn Chanh nói.
"Hôm kia chị nhận được thư tình do lớp trưởng lớp chị đưa." Khuôn mặt Dao Dao đỏ bừng nói.
"Lớp trưởng lớp chị? Chính là cái người đeo kính, nhìn trông rất nho nhã lịch sự đó hả?" Hàn Chanh hỏi, cô hay đến lớp học của Dao Dao tìm chị ấy, tất nhiên đã từng thấy anh ta.
"Ừm, là cậu ấy." Dao Dao ngại ngùng nói.
"Vậy chị trả lời thế nào?" Hàn Chanh hỏi.
"Chị chưa trả lời, chị không biết trả lời thế nào, em nói xem, bình thường chị cùng cậu ấy chẳng nói chuyện với nhau bao giờ, sao cậu ấy viết thư tình cho chị chứ." Dao Dao nói.
"Còn có thể vì lý do gì nữa, khẳng định là vì anh ấy thưởng thức tài năng của đại biểu môn ngữ văn lớp mình rồi." Hàn Chanh cười hì hì nói.
"Thế em cảm thấy chị có nên yêu đương không?" Dao Dao đỏ mặt hỏi. "Tất nhiên là có rôi, sao lại không nên yêu đương, chị đã học lớp mười rồi, nhưng đừng làm ảnh hưởng đến việc học tập, nếu không em sẽ không hỗ trợ, hai người phải cùng nhau tiến bộ, còn nếu không thể cùng nhau tiến bộ, thì chuyện yêu đương của hai người là sai lầm, không nên tiếp tục ở bên nhau nữa." Hàn Chanh nói.
"Ừm, chị hiểu rồi." Dao Dao gật đầu nói.
Trần Nhu cùng Hàn Quốc Bân đưa nhóc tư về nhà, tất nhiên trên đường hai người cũng nghe nhóc tư nói ve chuyện này, nhưng sau khi về nhà cũng không nói gì, coi như không biết.
Rốt cuộc đây là chuyện của mấy đứa nhỏ, người làm bố mẹ như họ vẫn phải dành cho con cái khoảng không gian riêng nhất định, với cả bây giờ chúng cũng lớn hết rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận