Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 667: Hồ Ly Tỉnh

Chương 667: Hồ Ly TỉnhChương 667: Hồ Ly Tỉnh
Bà Hàn vô cùng vui vẻ, Tống Hiểu Ngọc cũng chỉ có thể mặc niệm ở trong lòng rằng những thứ này về sau cũng là của cô ta, những thứ bày về sau sẽ vào tay cô ta hết cả, những vợ chồng nhà khác sẽ không dám vác mặt mũi tới tranh cướp với cô ta.
Lúc này mới xem như nhẫn nhịn áp nỗi đau lòng xuống.
Sau đó liền đưa bà Hàn đi mua sắm những thứ khác.
Mà bên trung tâm thương mại bên này không chỉ có mỗi mẹ con hai người, Lý Mai cũng dẫn bà Lý đi ra ngoài dạo phố.
Đối với việc con gái mình thành công thượng vị, bà Lý vô cùng cao hứng.
Tuy rằng có trách cứ con gái không đòi lấy luôn căn nhà kiểu tây kia, căn nhà đó mà xây lên cũng phải mất tới vài vạn cơ mà, vậy mà tự dưng lại cho không vợ trước của Đại Nguyên, này chẳng phải là tổn thất quá lớn sao?
Còn có số tiền trước kia kiếm được nữa, tất cả đều không chia, chỉ chia có mỗi cái cửa hàng, quả thực là ăn thiệt quá lớn.
Nhưng mà Lý Mai lại nhìn xa trông rộng, ngay buổi tối Lý Đại Nguyên cãi nhau với cô ta.
Nói rằng không tranh nhà ở và tiền, chỉ cần nhường cái cửa hàng cho cô ta là được. Nếu nói những cái đó là núi vàng núi bạc, vậy thì cái cửa hàng chính là con gà mái để trứng vàng, cái kia là tiền chết, mà cái cửa hàng này chính là công cụ kiếm tiền sống.
Cửa hàng nằm trên đoạn đường đẹp, chỉ cần kinh doanh tốt thì một tháng kiếm được 4 đến 500 đồng tiền không phải việc khó.
Vốn dĩ Lý Mai có cùng cái ý tưởng với mẹ cô ta, chắc chắn là muốn tranh đoạt gia sản chứ, bằng không cô ta sống bằng cái gì? Nhưng mà sau khi nghe xong mấy lời đó của Lý Đại Nguyên lại vừa lòng.
Một năm kiếm được vài ngàn, này nơi nào tìm được? Vẫn là làm người phụ nữ kia đồng ý li hôn với Lý Đại Nguyên quan trọng hơn, nhỡ đâu chờ cô ta suy nghĩ cẩn thận lại, cô mà chết sống không chịu ly hôn thì cô ta cũng chẳng có cách nào cả.
Cho nên cần phải nhìn xa trông rộng một chút, trái lại còn khuyên bà Lý, bà Lý ngẫm lại thấy cũng đúng, đương nhiên là vừa lòng rồi.
Ngày hôm qua tới đây với Lý Đại Nguyên mua sắm đồ tết, hôm nay cô ta lại dẫn mẹ mình lại đây mua đồ tết cho bên nhà mẹ đẻ.
Những năm gần đây nhà mẹ đẻ cô ta giúp đỡ cô ta không ít, hiện giờ cô ta gả đến gia đình không tệ, chẳng phải là cũng nên hồi báo cho nhà mẹ đẻ hay sao?
Vì thế nên Tống Hiểu Ngọc mới thấy cô ả ở trung tâm thương mại này.
Làm sao Tống Hiểu Ngọc không quen biết Lý Mai được? Con kĩ nữ này thiếu chút nữa phá tan nát gia đình cô ta, cũng may con ả thức thời biết tự dọn đi bằng không sao cô ta có thể buông tha ả được.
Chắc chắn là phải tới cửa cấu xé một trận.
Nhưng mà tuy rằng người đã dọn đi, những mà trong lòng Tống Hiểu Ngọc vẫn còn như mắc một cây đinh, hôm nay mua cho bà Hàn một đôi hoa tai mất 600 đồng tiền, cũng khiến cô ta vô cùng đau lòng.
Lần này nhìn thấy con ả đĩ đượi Lý Mai này, sao cô ta có thể không tính sổ được?
"Sao vậy?" Bà Hàn thấy cô ta nhìn chằm chằm người ta không rời mắt thì hỏi.
"Mẹ, mẹ có biết người phụ nữ lần trước suýt chút nữa làm con và Quốc Lâm chia tay là ai sao?" Tống Hiểu Ngọc nói.
"Chính là cô ta?" Bà Hàn không khỏi nhìn về phía hai mẹ con Lý Mai.
"Không sai, đúng là con đĩ đó, đúng là con hồ ly tinh không biết xấu hổ, dám câu dẫn Quốc Lâm sau lưng con, còn ôm ôm ấp ấp với Quốc Lâm, bằng không sao lúc ấy con có thể tức giận rồi gây gổ thành như vậy?" Tống Hiểu Ngọc biết mẹ chồng mình rất ghê gớm đối với người ngoài, nói.
Bà Hàn đương nhiên là tức giận, chuyện lần trước gây nhau khó coi tới mức nào, còn bị người ta đồn thổi khắp nơi, toàn thôn đều biết chuyện này cả.
Còn không phải bị con hồ ly tỉnh này làm hại? Gia đình đứa con trai của bà đang yên đang lành xém chút nữa tan nát.
Đặc biệt thấy con hồ ly tỉnh kia còn vô cùng vui vẻ mà ướm thử quần áo lên người mình, loại người như con ả này xứng đáng khoác lên người những bộ quần áo đẹp như vậy sao?
Sao mà bà Hàn có thể khách khí được?
Bạn cần đăng nhập để bình luận