Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 668: Giết Người

Chương 668: Giết NgườiChương 668: Giết Người
Quá trình không cần phải nhiều lời, cuối cùng sau một phen tranh đấu cãi cọ, bà Hàn bị đẩy ngã trên mặt đất.
Bà đã bao nhiêu tuổi rồi chứ, trẻ con té ngã thì chẳng có chuyện quái gì xảy ra cả vẫn bò dậy chơi tiếp được, nhưng xương cốt của người già không cách nào so được với trẻ con.
Sau khi ngã xuống xong, bà Hàn đau tới mức trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
"Giết người, giết người rồi!" Theo tiếng kêu này của Tống Hiểu Ngọc, tất cả mọi người bắt đầu loạn cào cào lên.
Vốn dĩ Tống Hiểu Ngọc và mẹ chồng của mình chỉ diễn thôi, nhưng mà cô ta diễn cũng vô cùng tốt, sắc mặt trắng bệch ôm lấy bà Hàn, hơn nữa còn nhờ người qua đường tới cửa hàng điện gia dụng gọi người nhà họ Hàn, đó chính là Lư Đản.
Lư Đản vẫn còn chưa có nghỉ về quê, cửa hàng điện gia dụng bên này không có nghỉ tết, nhưng mà cũng sẽ cho hắn nghỉ phép mấy ngày, cũng gọi là được nghỉ, nhưng mà hiện tại còn chưa đến thời điểm.
Nghe thấy vậy, hắn liên chạy vội tới đây.
Bà Hàn đã ngất xỉu, Lư Đản không dám tùy tiện di chuyển vị trí của bà, sau khi bảo thím ba hắn trông người cẩn thận liền lập tức lấy xe đạp phi qua bệnh viện.
Mà lúc này Tống Hiểu Ngọc cũng phát hiện ra mẹ chồng cô ta không phải giả vờ ngất xỉu mà là ngất đi thật.
Cô ta cũng bắt đầu luống cuống lên, dù sao thì cũng đã lớn tuổi như vậy rồi, nếu mà có xảy ra chuyện gì bất chắc, sao Quốc Lâm có thể bỏ qua cho cô ta được?
Sau đó cô ta đứng dậy định đi tìm đầu xỏ gây tội.
Nhưng mà đầu xỏ gây tội không biết đã chạy mất tích từ bao giờ, Tống Hiểu Ngọc cuống muốn khóc!
Lúc mà Trần Nhu và Hàn Quốc Bân nghe được tin tức này thì họ đang ngồi trong nhà ăn sủi cảo chiên.
Còn có Mã Ngọc Lan, công an Trần và những người khác tập trung tới đây ăn, liền thấy Lữ Đản thở hồng hộc chạy tới nói chuyện bà nội hắn phải vào bệnh viện.
"Sao lại thế này?" Hàn Quốc Bân ngây ngẩn cả người.
"Đi dạo trung tâm thương mại cùng với thím ba, không biết tại sao lại gây gổ với người khác, bà nội bị đẩy ngã trên mặt đất sau đó liền ngất xỉu."
Lữ Đản nói.
Hàn Quốc Bân vội vàng đặt sủi cảo chiên xuống, đứng dậy cầm quân áo.
"Hiện tại sao rồi?" Trân Nhu hỏi.
"Đã đưa vào phòng cấp cứu, chuyện còn lại cháu cũng không biết, vội chạy tới đây báo trước." Lư Đản nói.
" Em đi cùng với anh." Trần Nhu nói, cô nói một tiếng với Mã Ngọc Lan, đương nhiên Mã Ngọc Lan không thấy có gì lạ.
Trần Nhu cầm lấy ví tiền của mình, liền cùng Quốc Bân tới bệnh viện, còn Lư Đản lại tiếp tục đi báo cho những người khác.
Lúc mà Trần Nhu và Hàn Quốc Bân tới, một mình Tống Hiểu Ngọc ngồi trông, nhìn thấy hai vợ chồng bọn họ tới rồi, Tống Hiểu Ngọc xem như nhẹ nhàng thở ra.
"Mẹ sao rồi?" Hàn Quốc Bân đi xe đạp tới đây, thở hồng hộc nói.
"Mẹ vẫn còn ở bên trong, chưa có ra ngoài." Tống Hiểu Ngọc cũng chỉ có thể nói vậy.
"Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì thế?" Trần Nhu nhìn cửa phòng cấp cứu, mở miệng hỏi.
Tống Hiểu Ngọc chột dạ nói: "Hôm qua em đưa mẹ tới tiệm vàng mua đồ trang sức, em mua cho mẹ một đôi hoa tai vàng, mua xong bọn em liền lên tầng 2 mua sắm những thứ khác, ai biết lại gặp được con kĩ nữ câu dẫn Quốc Lâm kia."
Cô ta đương nhiên sẽ không ngốc tới mức nói ra là hai người họ chủ động khiêu khích mà nói rằng con kĩ nữ Lý mai kia không biết xấu hổ, nhìn thấy cô ta còn dám châm chọc mỉa mai, sau đó bà cụ biết được đây chính là con hồ ly tỉnh súyt chút nữa làm gia đình cô ta tan nát thế là không thèm khách khí xông lên.
Cuối cùng bị đẩy ngã trên mặt đất rồi ngất xỉu.
"Cô ba, bọn tôi cũng không phải là kẻ ngốc, mấy lời này cô nghĩ chúng tôi sẽ tin ư? Sau vụ lần đó người phụ nữ kia đã tự giác dọn đi, hiển nhiên là không muốn gây chuyện lớn, gặp cô ở trong trung tâm thương mại cô ta còn ước gì có thể vờ không quen biết, còn dám tới chủ động khiêu khích cô?" Trần Nhu lạnh mặt nói: "Mẹ đã lớn tuổi như vậy rồi, cô còn xúi giục bà ấy lên gây gổ với người ta?"
Tống Hiểu Ngọc có cái tính cách như thế nào cô rõ ràng, lời nói của cô ta nửa câu cô cũng sẽ không tin tưởng, thậm chí cô còn có thể đoán ra nguyên nhân sự việc từ lời nói của cô ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận