Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 674: Em Gái

Chương 674: Em GáiChương 674: Em Gái
Tiểu Mạch Nha đang ngủ trong lòng bố bé, bên ngoài bọc một cái áo bông lớn rất là ấm áp, vì vậy An Văn An Võ chỉ cảm thấy bố họ mặc nhiều hơn một chút, cũng không để ý trong lòng đang ôm một đứa trẻ.
Nhưng mà An Võ vừa ngồi xuống liền nhìn thấy, nhất là đứa bé này nhìn rất giống bố họ, khiến cậu bị dọa sợ, vội hét gọi anh trai, tiếng hét này cũng khiến tiểu Mạch Nha bị dọa giật mình.
Bị An Đại Bang quát mấy lần.
An Văn đi ra phòng khách cũng nhìn thấy cảnh này, hai anh em đều hơn hai mấy tuổi, nhưng thấy vậy cũng mặt mày sửng sốt.
"Bố, đây đây là.." Hai anh em An Văn An Võ đều bị dọa đến nói không nên lời.
"Hai đứa làm con bé thức giấc, dỗ em đi." Nói xong An Đại Bang liền đưa con gái bảo bối cho con cả ôm.
An Văn cứng người ôm đứa em gái nhỏ hơn mình hai mươi tuổi này, An Võ nghiêng người nhìn em bé, thật giống bố họ như tạc tượng vậy!
Sau khi xác định đây đúng là do mẹ mình sinh, hai người mới thở phào nhẹ nhõm!
Thật ra là do xã hội bây giờ loạn quá, họ còn nghĩ rằng bố mình dám có người khác bên ngoài đấy, nếu thật là vậy thì chuyện này sẽ ồn ào to lắm! May mà là do bố mẹ mình sinh!
Hai anh em họ lớn lên giống mẹ, em gái lớn lên giống bối
An Văn vô cùng thích cô em gái nhỏ này, An Võ cũng vô cùng tò mò, nói: "Lúc nhỏ lớn lên giống bố cũng không nói làm gì, trưởng thành nhưng đừng giống bố!"
"Bố xem con ngứa da muốn ăn đòn đấy!" An Đại Bang trợn to mắt nhìn con trai nói.
Năm nay không định ăn Tết ở thôn, vì vậy hôm sau ba bố con lái xe đi về quê, mang quà năm mới về nhà.
Cũng cùng nhau mang quà đi biếu bố Trần mẹ Trần, An Đại Bang còn đưa khuyên tai cho mẹ vợ, nói rằng đây là do em vợ với vợ anh ấy cùng nhau mua tặng bà ấy, cũng nói năm nay không về quê ăn Tết.
Con gái lớn không về ăn Tết thì có thể hiểu, cháu ngoại gái vẫn còn nhỏ không tiện đi xa, nhưng con gái út cũng không về quê ăn Tết thì mẹ Trần muốn hỏi lý do.
"Mẹ của Quốc Bân nga gãy xương, bây giờ đang nằm trong viện, vì vậy năm nay không về quê ăn Tết, tất cả mọi người đều ở lại thành ăn Tết." An Đại Bang nói.
Mẹ Trần ngạc nhiên: "Ngã gãy xương? Đang yên đang lành sao lại ngã gãy xương được?"
"Nghe nói là do xô xát với người khác ở trung tâm thương mại, cụ thể con cũng không rõ lắm." An Đại Bang nói.
"Thế có nặng không?" Mẹ Trần nói.
"Nếu như là trẻ con, ngã xong có thể bò dậy, nhưng mà mẹ Quốc Bân lớn tuổi rồi, vì vậy phải nằm viện theo dõi, nhà họ có rất nhiều người chăm sóc, mẹ không cần lo." An Đại Bang nói.
"Con quay về nhớ chuyển lời mẹ đến Nhu Nhu, bảo nó đừng giận dỗi, nấu món gì ngon đưa đến viện." Mẹ Trần dặn dò nói.
"Chuyện này mẹ không cần lo, đều có hết rồi." An Đại Bang nói.
Ba bố con ăn cơm trưa ở lại nhà họ Trần xong, sau đó mới về thành, cùng ngày đó, anh cả Hàn và chị dâu cũng ngồi xe vào thành, ban đầu họ định hôm kia sẽ vào thành nhưng bên ngoài tuyết rơi nhiều, Trần Nhu bảo hai người cứ từ từ, đừng vào thành vội.
Dùng điện thoại nhà Mã Ngọc Linh gọi cho nhà bí thư chi bộ thôn, nhờ gọi chị dâu Hàn sang nghe điện thoại.
Chỉ là hôm nay tuyết ngừng rơi, hai vợ chồng họ liền vội vàng vào thành.
Mặc dù hai anh em Thiết Đản cùng Lư Đản ở bên đấy, nhưng mà hai vợ chồng họ là con trưởng, con dâu trưởng, khẳng định phải tự mình đến tận nơi mới được.
Thăm mẹ chồng xong, anh cả Hàn ở lại bệnh viện chăm sóc bà ấy, chị dâu Hàn lại chạy đến chỗ Trần Nhu, trong điện thoại không nói gì, nhưng đến đây, chị dâu Hàn nhất định phải chửi cho một trận.
Việc này không phải Trần Nhu nói với cô ấy, là Lư Đản đã nói với cô ấy rằng bà nội nó cùng thím ba ở trung tâm thương mại cãi nhau, xô xát với người ta mới bị ngã gãy xương.
"Đều lớn tuổi như vậy rồi, bản thân mình như thế nào còn không rõ sao? Bây giờ thì hay rồi, năm nay ăn Tết cũng không ngon!" Chị dâu Hàn nói.
"Bác dâu, trong bệnh viện, bác đã chửi cho thím ba một trận rồi, mà vẫn chưa hết tức ạ." Hàn Chu cùng nhóc tư cười nói.
"Cãi nhau ở bệnh viện?" Trân Nhu cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận