Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chuong 677: Trai Ga

Chuong 677: Trai GaChuong 677: Trai Ga
"Cha của Bảo Đản thế nào thì em lười quan tâm, nhưng mơ cũng đừng có mà mơ là em sẽ đi hầu hạ bon hol" Hàn đại tẩu mắng.
"Cho nên mẹ Hàng Hàng đã giúp cho điều kiện sống của nhà chú ba của chị ổn định hơn đấy. Mục đích chính là để họ phụng dưỡng ông bà Hàn, cũng giúp chị bớt gặp phiền phức sau này." Lời này là Chu Trân nói.
"Nếu không sao lại nói là chị không phục ai mà chỉ phục mỗi cô em dâu hai này của chị cơ chứ? Hôm nay từ trong thành trở về em ấy đã bảo chú Quốc Bân cho chị không ít quà tết. Bây giờ việc buôn bán nhà em ấy lớn như vậy mà vẫn không hề khinh thường chị, còn bảo chị nếu sang năm Bảo Đản học cấp ba thì để con bé tới nhà em ấy ở nữa. Chị đây cũng đâu thể được một tấc lại muốn tiến một thước được, cứ để con bé trọ ở trường là được rồi." Hàn đại tẩu nói.
"Vậy cũng đúng, đã thế Trần Nhu còn gửi rõ nhiều bánh kẹo và đồ ăn về cho chúng ta nữa." Chu Trân cười nói.
"Lần trước không phải chị từng vào thành chơi sao? Hôm đó chị tới nhà cô em dâu ba kia ngồi chơi một lúc, thế mà ngay cả một chén nước cũng chẳng được uống nữa là. Chị cũng chẳng thèm chén nước đấy đâu, nhưng em xem cái thái độ kia của cô ta đi! Mọi người nói mà xem, nếu không phải người trong thôn này không nể mặt chú hai và em dâu hai của chị thì đã không bán thịt dê cho chú ba mà trực tiếp bán cho mấy người thu mua dê khác rồi." Hàn đại tẩu nói.
"Đương nhiên rồi! Người thu mua tới đây để mua dê chỉ cần một lần là đưa dê đi hết rồi, chú ba nhà chị tới đây mua dê mà lâu như mấy ông lão vậy đó." Vợ Xuyên Tử nói.
"Con người của Quốc Lâm vẫn không tồi, chẳng qua cô vợ kia của cậu ấy mới làm người ta khó chịu thôi." Vợ Đại Quý nói.
Đều đã ngần này tuổi rồi, sao họ có thể khôn biết ai là dạng người gì được? Muốn mua bán với ai thì đều phải xem xem con người họ thế nào.
Nói xong cái này, đề tài của mấy cô vợ liền bắt đầu thay đổi, nói về việc cùng hợp tác mở một trại gà.
"Theo em ấy, Chu Trân và vợ Đại Quý thì chắc là được thôi. Còn vợ Xuyên Tử, nhà em vẫn đang nuôi dê mà, em có chắc là mình có thời gian để trông coi trại gà không?
Bọn chị thì chắc chắn hết rồi, ban ngày bọn chị đi quản lý trại gà còn buổi tối thì bảo mấy ông chồng thay phiên nhau gác đêm." Hàn đại tẩu nói.
"Em chắc chắn là sẽ trông trại gà được mà! Dê nhà em toàn là do con trai em chăn thôi chứ có cần đến em nhọc lòng đâu. Em có thể tham gia được!" Vợ Xuyên Tử vội vàng nói. "Vậy quyết định là sang năm chúng ta sẽ hợp tác nhé. Đến lúc đó nhận thầu miếng đất kia rồi vây lại xong thì bốn gia đình chúng ta cùng nhau hợp tác!" Hàn đại tẩu nói.
"Được!" Mấy cô vợ chỉ ngồi thương lượng một chút là đã quyết định xong mọi việc. Còn vê mấy ông chồng ở nhà sao? Quan tâm bọn họ làm gì chứ, đến lúc đó họ chỉ cần nhớ rõ nhiệm vụ gác đêm của mình là được rồi!
Trần Nhu bên này không hề biết đến những chuyện náo nhiệt ở quê nhà.
Đúng là bà Hàn mẫu đang nằm viện, nhưng chuyện này thực sự cũng chẳng ảnh hưởng đến nhà cô quá liều.
Lão đại đã trở lại nên trong nhà liền náo nhiệt lên.
Cả nhà đã được đoàn tụ, tuy rằng không được về thôn ăn tết nhưng vẫn có không khí ngày tết mà.
Bữa cơm đoàn viên năm nay không chi có gia đình ba người công an Trần, Mã Ngọc Linh và Trần Tiểu Bằng được gọi qua mà Trần Nhu cũng gọi cả Lão Tứ tới đây.
Vậy nên nhà cô thực sự rất náo nhiệt.
Vừa ăn xong cơm chiều thì Trương Giang đưa theo hai anh em Trương Hào Hào và Trương Dao Dao tới đây chúc tết.
Còn Hàn Quốc Lệ thì vẫn phải đi qua bệnh viện bên kia. Trong nhà đông người nên tụ tập chơi mạt chược. Người chơi gồm có lão nhị, Trần Tiểu Bằng, Hào Hào và Chanh Tử, Dao Dao thì ngồi bên cạnh chơi chung với em gái mình.
Người lớn thì ngồi trên ghế nói chuyện uống trà, bọn nhỏ bên này cũng vừa tiêu khiển vừa chơi mạt chược.
Bọn nhỏ chơi nửa trận đầu, người lớn thì chơi nửa trận sau. Sau 9 giờ thì bàn mạt chược chủ yếu là thuộc về người lớn.
Đây thực sự là một đêm 30 cực kỳ náo nhiệt.
Hàn Quốc Bân cũng là có tâm, lúc 9 giờ anh còn chạy qua bệnh viện một chuyến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận