Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 679: Gác Đêm

Chương 679: Gác ĐêmChương 679: Gác Đêm
Trần Nhu cũng có biết về việc chi tiền mời bảo mẫu chăm sóc bà Hàn.
Trước đó cô và Hàn đại tẩu đã từng nói về chuyện này, Hàn đại tẩu cũng tỏ thái độ là ba nhà sẽ chia đều. Thế nhưng Quốc Bân nhà cô muốn chi toàn bộ tiền thì cô cũng chỉ nhìn anh thêm một chút chứ không phản đối gì.
Hàn Quốc Bân giúp Trần Nhu rửa chân rồi lại mát xa tay cho cô, thực sự rất ân cần.
Trần Nhu liếc mắt nhìn anh một cái, nói "Anh cũng đã ngần ấy tuổi rồi, bớt làm mấy chuyện đó lại. Tự mình rửa chân rồi mau đi ngủ đi."
Hàn Quốc Bân cười cười đi rửa sạch chân rồi mới về phòng ôm vợ mình ngủ.
Ngày hôm sau chính là mùng một tết. Trong thành không có nhiều họ hàng thân thích nên Trần Nhu và Hàn Quốc Bân liền ngủ nướng ở nhà, lúc hai vợ chồng thức dậy thì đã hơn 8 giờ rồi.
Hàn Hàng đã dậy từ sớm, đang ngồi trên sô pha đọc sách, mấy đứa nhỏ khác thì vẫn đang ngủ.
Trần Nhu hỏi "Lão đại, con dậy lúc mấy giờ thế?"
"7 giờ ạ." Hàn Hàng cười cười trả lời.
"Sớm như vậy sao? Tết nhất thế này cũng chẳng có việc gì làm, sao con không ngủ nhiều thêm một chút?" Trần Nhu ngồi xuống sô pha, hỏi.
"Con cũng đã quen rồi mẹ ạ. Hơn nữa con đã ngủ cả đêm rồi, cũng không mệt đâu ạ." Hàn Hàng nói thêm "Lát nữa con mang thêm một một phần sủi cảo qua bệnh viện nhé mẹ, tối hôm qua cô ba phải chăm bà nội rồi."
Trần Nhu gật gật đầu rồi đi đánh răng rửa mặt. Hàn Quốc Bân đã ăn mặc chỉnh tề ra khỏi phòng, nói "Đêm nay lão đại con và lão nhị qua bệnh viện gác đêm đi, để cho cô ba và chú ba con nghỉ ngơi một chút."
"Vâng." Hàn Hàng gật đầu đồng ý.
Trần Nhu liếc mắt nhìn anh, Hàn Quốc Bân lấy lòng cười, hỏi "Vợ à, để cho lão đại và lão nhị qua đó trông coi một đêm nhé? Cũng không cần làm gì đâu, chỉ cần trông mẹ thôi, có việc gì thì gọi hộ sĩ qua hỗ trợ là được."
"Chỉ một đêm nay thôi đấy." Trần Nhu liền nhàn nhạt trả lời.
"Đúng, chỉ một đêm thôi." Hàn Quốc Bân liên tục gật đầu.
Lúc này Trần Nhu mới không quan tâm đến anh nữa.
Chi tiền thì cũng được thôi, nhưng muối sai bảo con trai cô hầu hạ thì không có cửa đâu!
Hai anh em Hàn Hàng và Hàn Chu đi qua bệnh viện để gác đêm. Ông Hàn rất cao hứng khen ngợi: "Đúng là ngoan ngoãn, mấy đứa đều là những đứa trẻ ngoan mà."
Tiểu lão tứ cười hì hì đâm chọc ông nội mình một câu: "Cháu chắt đều là trẻ ngoan hết, nhưng người lớn thì chưa chắc đã là trưởng bối tốt đâu nha! Trước giờ cũng chưa được ăn miếng đồ ăn vặt nào của bà nội cả, cháu nhớ là chỉ có mỗi hai anh em Hàn Tư Hàn Bác mới nhận được đãi ngộ đấy thôi"
Ông Hàn nghẹn họng không nói gì được nữa.
"Thằng nhóc thúi này, mau về nhà nhanh lên!" Hàn Hàng đánh vào mông cậu bé, mắng.
"Được rồi mà, em về nhà ngay đây." Tiểu lão tứ vẫy vẫy tay rồi chạy mất.
"Tối mai chú sẽ để hai anh em Hàn Tư tới đây gác đêm." Hàn Quốc Lâm nói.
Thực ra hai đứa con của anh đều muốn tới đây gác đêm, nhưng mẹ chúng lại bảo là không cần tới.
"Không có việc gì đâu ạ, mùng một bọn cháu tới đây hiếu kính bà nội thôi mà ạ." Hàn Chu nói.
"Ông nội, chú ba, hai người cứ yên tâm về nhà đi ạ." Hàn Hàng cũng nói.
Ông Hàn và Hàn Quốc Lâm liền đi về nhà. Hàn Hàng ngồi xuống nói chuyện phiếm với bà Hàn vẫn chưa ngủ: "Bà nội, bà phải nhớ kỹ bài học lần này đấy bà. Sau này bà cũng đừng xúc động như vậy nữa, tuổi cũng đâu còn nhỏ mà lại náo loạn cùng với thím ba của cháu như vậy."
Bà Hàn nói: "Nhưng người đàn bà kia cũng chẳng phải thứ tốt lành gì!"
"Không phải người tốt lành gì thì chuyện đó cũng đã qua lâu rồi mà bà. Sau chuyện đó thím ba cháu cũng coi như là có tiến bộ. Tuy rằng bàn về chuyện của người lớn không tốt cho lắm nhưng việc lần đó thực sự rất khó coi, hai anh em Hàn Tư và Hàn Bác đều phải qua nhà cháu ăn cơm chứ không muốn về nhà. Tính tình của chú ba cháu ra sao cháu đã nhìn từ nhỏ đến lớn, có bao giờ mà chú ấy không nghe lời thím ba cơ chứ? Có thể bức ép chú ấy đến mức muốn ly hôn, cháu thấy lần náo loạn kia cũng có điểm tốt đấy chứ. Không có chuyện đó thì thím ba sẽ chẳng bao giờ chịu ngừng nghỉ." Hàn Hàng nói.
Bà Hàn không đáp lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận