Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 680: Con Biết Lái Xe À?

Chương 680: Con Biết Lái Xe À?Chương 680: Con Biết Lái Xe À?
Hàn Hàng cầm khăn lông ấm lau mặt lau cổ cho bà nội mình, nói: "Bà nội, bà phải tĩnh dưỡng cho thật tốt nhé. Bà và ông nội cháu đều có mệnh hưởng phúc, trong thôn làm gì có người già nào so được với ông bà."
"Đó cũng là do chú ba cháu hiếu thảo đón ông bà vào thành." Bà Hàn hừ hừ nói: "Cha cháu phát tài như vậy mà cũng chẳng thấy nó hiếu kính ông bà bao nhiêu."
"Được rồi, bà muốn nói sao thì cứ nói, chẳng qua việc quan trọng nhất bây giờ vẫn là tĩnh dưỡng thật tốt. Bây giờ cũng không còn sớm nữa rồi, bà nội, bà đi ngủ sớm một chút đi. Bây giờ bà đang nằm bệnh viện nên chẳng được ăn món ngon nào đâu." Hàn Hàng nói.
"Năm nay cháu có mang vịt nướng lần trước vê không?" Bà Hàn nhớ tới chuyện này bèn hỏi.
"Cháu có mang về chứ. Thế nhưng bác sĩ đã bảo là bà chỉ được ăn thức ăn thanh đạm chứ không được ăn mấy thứ kia đâu, chú ba cháu nhất định sẽ không cho bà ăn vịt nướng đâu." Hàn Hàng nói.
"Ngày mai hai đứa còn phải về quê đi thăm người thân nữa, đi ngủ sớm một chút đi." Bà Hàn thở dài, nói.
"Vâng." Hàn Hàng gật đầu đáp lời, còn Hàn Chu thì đã ngủ ngon lành trên giường bên cạnh từ lâu rồi.
Sáng sớm hôm sau Tống Hiểu Ngọc liền tới đây, hai anh em Hàn Tư Hàn Bác cũng đi theo cùng.
"Thím ba, bọn cháu phải về nhà dọn đồ để về quê chúc tết người thân, bà nội giao cho mọi người đấy ạ." Hàn Hàng vừa ngáp vừa nói.
"Được rồi, hai đứa về đi." Tống Hiểu Ngọc đáp.
Hai anh em Hàn Hàng và Hàn Chu liền về nhà. Trần Nhu ra mở cửa cho hi cậu, hỏi: "Tối hôm qua bà nội con thế nào rồi?"
"Bà nội ngủ một đêm đến tận hừng đông, lúc bọn con đi bà còn chưa dậy." Hàn Chu trả lời.
Trần Nhu không hỏi gì thêm mà đi vào phòng bếp bắt đầu nấu cháo. Cô nấu cháo xương sườn hạt sen bằng nồi áp suất nên thật sự khá tiện.
Nấu cháo xong xuôi, Trần Nhu liền ra ngoài chuẩn bị quà tết.
Vẫn là nhưng thứ quen thuộc dùng làm quà tết hàng năm như lá trà, rượu và cả các loại bánh kẹo.
"Hai đứa muốn đi xe máy hay là xe đạp về quê đây?" Trần Nhu hỏi.
"Thời tiết thế này đương nhiên phải đi xe vận tải của ba con rồi mẹ. Đi xe máy hay xe đạp đều lạnh đến mức muốn nằm sấp xuống ấy chứ." Hàn Hàng vừa rửa mặt vừa nói.
"Con biết lái à?" Trần Nhu nhìn cậu.
"Biết chứ ạ, con thi bằng ở Kinh Thị bên kia rồi mà." Hàn Hàng gật đầu. Cậu dành mấy ngày chủ nhật để học lái xe, cũng có đôi khi bận quá không đi học được. Nhưng dù thế nào thì vào kỳ nghỉ hè năm trước cậu cũng đã lấy được bằng lái rồi.
"Sao không thấy con kể?" Trần Nhu kinh ngạc hỏi.
"Mấy đứa Chanh Tử chưa kể cho mẹ ạ? Hồi hè con mượn xe hơi trong nhà bạn học con để chở mấy đứa nó đi chơi khắp nơi đấy." Hàn Hàng nói.
Biết lái xe cực kỳ tiện lợi, Hàn Hàng chở theo em trai mình trực tiếp đi về quê.
Trần Nhu thấy vẫn còn sớm nên vẫn chưa gọi những người khác vội, cô tự mình ăn xong liền ngồi trên sô pha vừa đan áo len vừa xem TV
Trong tay cô đang đan một chiếc áo lông cho lao đại để cậu mang qua Kinh Thị bên kia mặc, cô còn định làm thêm một cái áo sơ mi nữa. Mặc áo sơ mi cùng với áo lông bên ngoài thì nhất định sẽ rất tuấn tú.
Thấy đã hơn 8 giờ mà những người khác vẫn chưa thức dậy, Trần Nhu liền bắt đầu đi đánh thức cả nhà.
Tối hôm qua Hàn Quốc Bân, Lão Tứ, Mã Ngọc Linh và cả Trần Tiểu Bằng cùng nhau chơi mạt chược đến tận hơn một giờ sáng mới ngừng. Muộn quá nên Lão Tứ không trở về nữa mà trực tiếp ngủ cùng tiểu lão tứ trong phòng cậu bé luôn.
Tối hôm qua Dao Dao cũng tới đây chơi rồi không về nhà nữa mà ngủ cùng với Chanh Tử luôn.
Trần Nhu liền gọi to bên ngoài: "Dậy hết đi nào! Đã giờ này rồi, ăn xong còn phải đi chúc tết nữa đấy"
Tiểu lão tứ vừa ngáp vừa bò lên trên người cha nuôi mình, nói: "Cha nuôi, rời giường ăn cơm thôi."
"Con ăn trước đi, cha ngủ thêm lúc nữa." Lão Tứ vùi đầu vào chăn, đáp.
"Vậy được rồi." Tiểu lão tứ liền mặc kệ cha nuôi ngủ tiếp, tự mình thức dậy rửa mặt.
Không lâu sau Hàn Chanh và Dao Dao cũng thức dậy. Hàn Chanh hỏi: "Chị Dao Dao, hôm nay chị phải đến nhà ông bà nội chị để chúc tết đúng không?”
"Đúng vậy." Dao Dao hữu khí vô lực đáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận