Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 684: Am Uc

Chương 684: Am UcChương 684: Am Uc
"Mật ong ở đâu ra thế?" Trần Nhu nói.
"Cháu dành riêng ra để mang đến đây, là bác cả của cháu cho mẹ cháu, mẹ cháu nói bà ấy không thích ăn đồ ngọt, cháu nói để cho bác dâu hai nên đưa hết cho cháu cả một chai mang sang bên này, bác uống thử xem". Dao Dao cười nói.
"Uống ngon lắm ạ, con vừa uống một ly rồi". Hàn Chanh nói.
Trần Nhu và Hàn Quốc Bân nhấp thử một ngụm, Hàn Quốc Bân cũng không quá thích đồ ngọt, nói: "Quá ngọt”.
"Vừa ngon, mùa đông uống rất thoải mái". Trần Nhu nói: "Sao con không cất đi để uống".
"Không có thứ gì tốt để hiếu kính bác hai và bác dâu hai, chỉ lấy chút mật hoa nhà mẹ đẻ của bác dâu cả con để mượn hoa hiến phật thôi". Dao Dao cười nói.
Trần Nhu cười cười, nói với hai anh em Hàn Tư Hàn Bác: "Chiều nay có muốn ở lại nhà bác ăn cơm không?"
"Không ở lại đâu, bọn cháu về nhà ăn là được". Hàn Tư cười nói.
Hai anh em nhìn đồng hồ thấy cũng sắp đến giờ, cũng đứng dậy đi về nhà, trên đường về Hàn Bác còn nói với anh trai nhóc: "Vừa nãy bác dâu hai giữ lại ăn cơm, tại sao anh lại không ở lại ăn cơm thế". "Trong nhà không có ai". Hàn Tư lắc đầu nói.
Hàn Bác bĩu môi, nhưng cũng không nói thêm gì nữa.
Đến buổi tối hai anh em đi đến bệnh viện gác đêm cho bà nội hai nhóc, bà Hàn rất vui vẻ: "Vẫn chỉ có các con hiếu thuận thôi".
"Sao bà lại nói như vậy chứ, hôm qua không phải anh Hàng ở lại đây sao". Hàn Tư nói.
"Hàng Hàng bây giờ lớn rồi, cái gì cũng cãi lại người bà nội này, còn nói bà lớn tuổi rồi còn nhiều chuyện, nói mẹ các con nhiều chuyện!" Bà Hàn hừ hừ nói.
"Bà nội, bà đừng châm ngòi, cháu và anh Hàng từ nhỏ lớn lên cùng nhau, tính cách của anh ấy như nào không lẽ cháu còn không hiểu sao, bà nói mấy câu này cháu không tin đâu". Hàn Tư liếc bà nội nhóc một cái.
"Chính là giống bác hai các con mới quên nguồn cội, mới không có lương tâm, phát đạt rồi thì mặc kệ cha mẹ, bà nằm viện mà mỗi ngày nó chỉ đến đây liếc một cái rồi về, như vậy đã tính là tẫn hiếu sao?" Bà Hàn hừ nói.
"Như vậy còn không được coi là tẫn hiếu, vậy bà nội nói thương bà đến mức nào mới được gọi là tẫn hiếu đây?" Hàn Tư nói: "Hơn nữa vốn dĩ cũng là do mẹ con và bà nội nhiều chuyện, chuyện cũ cũng đã qua rồi, ngã một lân khôn một chút, nhìn thấy người ta còn chạy đến gây sự, bà cũng không nhìn lại xem bà cũng đã bao nhiêu tuổi rồi".
"Bà nội hiểu cái gì, còn không phải do mẹ con không có việc gì đi gây sự sao, bà nội còn chưa nhìn thấy cô ta bao giờ mà". Hàn Bắc nói tiếp.
"Các cháu sao có thể nói mẹ các cháu như vậy được, ngày trước người phụ nữ kia chính là muốn đến phá hoại hạnh phúc gia đình các cháu, còn có ý định chiếm đoạt tài sản nhà các cháu đó!". Bà Hàn nói.
"Nhà chúng cháu nếu thật sự hoàn hảo, người phụ nữ kia phá hoại sao được? Những chuyện trước kia cháu cũng không muốn nói đến, đợt đó nếu không phải bác dâu hai làm đồ ăn cho chúng cháu, vậy thì cháu và anh cả cháu đều phải nhịn đói đi học, nhưng mà những chuyện đó cũng qua hết rồi, bây giờ gặp được người ta còn chạy đến gây sự, ầm ï đến như thế hai người có thấy vui không? Tại sao cháu lại không được đầu thai làm con trai của bác dâu hai chứ, đúng là phiền quá đi mất!" Hàn Bác nói xong liền kéo chăn che kín đầu.
Bà Hàn đau lòng nói: "Tiểu Bác à, sao cháu có thể nói mẹ cháu như vậy chứ?"
"Chẳng lẽ cháu nói không phải sự thật sao, bà tự hỏi anh trai cháu xem". Hàn Bác không kiên nhẫn nói.
"Em được rồi đó". Hàn Tư nói em trai nhóc, nhưng cũng quay sang nói với bà nội nhóc: "Bà nội, bà cũng đừng châm ngòi nữa, Gia đình bác hai và bác dâu hai của con như vậy, trước kia khi bình chọn gia đình năm tốt của huyện mà còn đạt được danh hiệu đó, bà nói những chuyện kia không ai tin đâu, bà nghỉ ngơi cho khoẻ đi".
Bà Hàn ấm ức nằm xuống, không bao lâu sau cũng ngủ rồi.
"Bà nội càng ngày càng kỳ cục, còn nói những lời này với chúng ta, chẳng lẽ muốn nhìn thấy chúng ta ầm ï với bọn anh Hàng mới vui sao, có người như bà vậy hả, chẳng trách người tốt như bác dâu hai cũng không muốn đến thăm bà ấy". Hàn Bác nói.
"Nhanh ngủ đi". Hàn Tư nói.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận