Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 685: Chơi Mat Chược

Chương 685: Chơi Mat ChượcChương 685: Chơi Mat Chược
Hai anh em ở bệnh viện gác đêm, bên này Trần Nhu và Hàn Quốc Bân ở nhà họ Trần chơi mạt chược, để cho bọn nhỏ ở nhà chơi cho thoải mái.
Ngay cả nhà hàng xóm vẫn còn nghe được tiếng nhạc sôi động phát ra từ trong nhà.
"Mấy tên nhóc thúi này". Hàn Quốc Bân đang đánh bài, hừ một tiếng.
"Đây mới là người trẻ tuổi, tỉnh thần phấn chấn bừng bừng người trẻ tuổi." Mã Ngọc Linh bốc bài đánh bài, cười nói.
"Chị thấy tiểu Bình cũng biết nhảy đó, cũng học từ TV sao?" Trần Nhu bốc bài lại đánh bài, nói.
"Cái gì mà học ở TV, hôm kia em còn nhìn thấy nó với nhóc hai, nhóc tư còn cả Chanh Tử với Dao Dao cùng nhau đi vào trong sàn nhảy đó". Mã Ngọc Linh nói.
"Anh cũng nói là chắc chắn bọn chúng đi mà", Hàn Quốc Bân nói.
"Cái chỗ đó không biết có cái gì tốt, một đám người đi vào rung đùi đắc ý, nói như vậy là thời thượng, là trào lưu". Công an Trân nói.
"Chuyện của bọn trẻ, anh cũng đừng nhúng tay vào nhiều quá". Mã Ngọc Linh không thèm để ý nói.
"Cái chỗ đó thật sự rất loạn, còn có thể mặc kệ sao?" Công an Trần nói. "Có thể loạn đến mức nào chứ, đó không phải do cha nuôi của nhóc tư hợp tác với người ta mở ra sao, mấy nhân viên trong đó cũng biết mặt bọn chúng". Mã Ngọc Linh nói: "Anh cũng đừng động vào, người trẻ tuổi nên có dáng vẻ của người trẻ, hơn nữa tuổi này còn có thể chơi một chút, chờ thêm mấy năm nữa muốn chơi cũng không chơi được nữa".
"Nói thì nói vậy, nhưng cũng phải cảnh cáo một chút, nếu không có khi còn lật được cả trời". Trần Nhu đánh bài.
"Không lật được trời đâu, mấy đứa trẻ nhà chúng ta như thế nào, chẳng lẽ chúng ta còn không biết sao, trong lòng chúng nó cũng hiểu rõ, cho tự do một chút cũng không sao". Mã Ngọc Linh nói.
Đề tài về bọn nhỏ cứ thế đi qua, Mã Ngọc Linh nói với Trần Nhu về bà mẹ chồng của cô ta đến đây tìm: "Chị biết không, bà già kia còn đến tận Cục Công An bên kia tìm anh ấy, ở bên đó ầm ï một hồi, chính là muốn về bên này ở với chúng em!"
"Xì, đánh bài thì đánh bài đi, em nói về chuyện này làm gì". Công an Trần nói.
Trần Nhu chỉ cười nhẹ, Hàn Quốc Bân đánh bài.
"Cũng không phải người khác, tại sao lại không thể nói". Mã Ngọc Linh hừ nói, không quan tâm anh ta, nói tiếp: "Đúng là không ngại mặt dày, lúc trước đưa 100 đồng tiền, hiện giờ đã tăng lên đến 300 đồng tiền rồi. Thề nào, tưởng cho thể diện mà lên mặt hả? Còn muốn đến ở bên này, để cho bà ấy ở cùng với mấy đứa con gái bảo bối của bác ý đi, em cũng nói rõ với anh luôn, không càn biết bà ý bao nhiêu tuổi, đừng bao giờ mơ tưởng đến việc sáng bên này ở, không có cửa đâu!".
"Được rồi, được rồi, đến lượt em đó, đánh bài nhanh lên". Công an Trần nói.
Buổi tối hôm trước chơi mạt chược, ngày hôm sau Mã Ngọc Linh còn vẫn đến bên này nói tiếp về chuyện này đó: "Năm đó bụng em to như vậy rồi, hai mẹ con bà ta còn có thể đè em ngã trên đất mà nắm tóc đánh em, đừng tưởng qua nhiều năm rồi thì em có thể quên được, em cũng nói rõ ràng rồi, cả đời này đều không qua được cái này khảm!"
"Đừng để mình phải chịu ấm ức, sống như thế nào thoải mái thì cứ sống thế đó là được". Trần Nhu gật đầu nói.
"Em chắc chắn sẽ không để mình phải chịu ấm ức, thế còn chị thì sao, bà mẹ chồng kia của chị cũng không phải người hiền lành đâu". Mã Ngọc Linh nói.
"Cho nên hai ông bà ấy sẽ không sang ở bên này, bây giờ đang nằm viện, chị cũng không thèm qua đó một bước". Trần Nhu cười nói.
"Tuổi này, cho dù chăm sóc thật tốt, về sau chắc chắn cũng phải lăn lộn không ít, cái người đàn bà nhà chú ba của chị có thể chịu được chăm sóc một mình như vậy mãi sao?" Mã Ngọc Linh thấy Hàn Quốc Bân không ở nhà, nhỏ giọng nói: "Trước kia cũng đều bị chiếm tiện nghi rồi, nếu bà ấy mà thật sự làm âm ï lên, người ngoài cũng sẽ nói anh chị, hiện giờ việc làm ăn của Quốc Bân lớn như vậy, danh tiếng rất quan trọng. Giống như anh Trần nhà em vậy, mẹ anh ấy qua đó tìm, mấy người ở đơn vị bên kia đều muốn lấy lí do này để hãm hại anh ấy, buộc anh ấy không làm gì được".
"Quốc Bân năm nay tính thuê một người giúp việc". Trần Nhu nói.
"Thuê người giúp việc để chăm sóc cũng không tồi, coi như tiêu tiền để mua sự yên tĩnh". Mã Ngọc Linh nghệ thấy vậy gật đầu nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận