Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 69: Vợ Thật Thơm

Chương 69: Vợ Thật ThơmChương 69: Vợ Thật Thơm
Không kiếm công điểm đến lúc đó liền không ai đầu lương, đến lúc chia được bao nhiêu lương thực? Sang năm phải sinh con ra, cô chắc chắn là muốn đi kiếm thêm một ít.
Hàn Quốc Bân thấy cô nói như vậy liền nói: "Vậy em đừng cố sức quá."
"Em biết rồi." Trần Nhu cười cười.
Hai người ăn cơm chiều xong, đem nồi chén đều rửa sạch, lúc này mới đun nước mang vào rửa chân.
Hàn Quốc Bân mỗi ngày đều rửa chân, thật sự rất thích sạch sẽ , cũng không phải những người đàn ông khác trong thôn có thể so sánh.
"Vợ ơi." Rửa sạch chân thổi tắt đèn, Hàn Quốc Bân liền ôm vợ anh vào lòng, vợ yêu thơm tho mềm mại, đúng là khiến cho anh cảm thấy cả ngôi nhà nhỏ này đều ấm áp cực kỳ.
Mùa đông năm ngoài anh vẫn ở nhà chính bên kia một mình qua mùa đông, mùa đông có thể so so gian nan, cái chăn kia của anh rất cũ rồi, vừa cứng vừa lạnh, lại chỉ có một người ngủ, hố lạnh về sau không ít khi bị đông lạnh tỉnh.
Nhưng là năm nay cưới được vợ, vợ anh đem quần áo mùa đông của anh đều đổi mới, lại còn có ổ chăn này, thực sự là ổ chăn ấm áp nhất mà đời này anh từng nằm.
Trần Nhu cũng cảm thấy mỹ mãn dựa vào trong lòng ngực hắn, nàng cảm thay hiện giờ cũng đã mang thai, về sau khẳng định sẽ không xuyên qua thời không nữa.
Người đàn ông như vậy, sẽ là người chung sống với cô đến hết đời.
Mà trước mắt, cô đối với người bạn đời này rất là vừa lòng.
Chỉ chớp mắt đã tới tháng chạp, mùa đông khắc nghiệt, dùng ngân trang tố khỏa hình dung nửa điểm không quá.
Mở cửa ra, đập vào mắt chính là một mảnh tuyết trắng.
Trần Nhu cơ bản cũng không ra khỏi cửa, bên ngoài thật sự là quá lạnh.
Hàn Quốc Bân muốn ra khỏi nhà Trần Nhu đều phải kiểm tra mãi, trong không gian của cô tất cũng có, một chỉnh đánh đâu, mười đồng tiền năm đôi loại này, lúc ấy thời điểm thu thập vật tư, cô nhìn thấy trên vỉa hè liên tùy tay mua hai mươi đồng tiền.
Cô đã sớm bỏ ra để chính mình đeo, nhưng anh ấy một đôi đều không có.
Hàn Quốc Bân đều là cô dùng các loại vải vụn khác may thành tất, rất đơn sơ, cho nên trong tình huống bình thường Trần Nhu đều không cho anh ra khỏi nhà.
Bên ngoài tuyết rơi rất dày, lại không có Ủng nhựa, rất dễ bị ướt. Hôm nay Hàn Quốc Ban muốn lên núi đi xem bay anh đặt, Trần Nhu nhìn thấy hôm nay tuyết không rơi cũng mới để cho anh đi ra ngoài, nhưng cũng là xác định anh không thể bị lạnh đến mới cho đi.
Hàn Quốc Bân buổi trưa xách theo hai con gà rừng đông cứng trở về, mà Trần tam ca cũng xách theo hai con cá đến đây.
Đây là anh trai cô mấy buổi sáng hôm nay thừa dịp tuyết ngừng rơi đi đào một hố trong sông câu được, cả nhà, mỗi ngày cải trắng củ cải thật sự không chịu nổi, như vậy nên mới phải đi đánh cá.
Thu hoạch không nhiều lắm, nhưng tóm lại là có thể cải thiện thức ăn một chút.
Hàn Quốc Bân trở về vừa vặn gặp được, Trần Nhu liền nói: "Tam ca anh cầm hai con gà rừng này về đi."
"Như vậy sao được, anh mà dám xách hai con gà rừng về , cha mẹ đến đánh gãy cái chân chó của anh." Trần tam ca nói.
Lần trước là Trần nhị ca đưa cá, hôm nay anh ta tới.
Đôi mắt anh nhìn thấy gà rừng cũng có chút tỏa sáng, gà rừng không lớn, nhưng cũng là thịt.
Trong nhà ăn toàn củ cải, cải trắng đúng là ăn đến miệng đều nhạt không có vị gì.
Trần Nhu nói: "Anh chỉ sợ bị mắng, vậy mang một con về, anh nói với cha mẹ em vẫn còn một con, như vậy sẽ không mắng anh."
"Như thế thì ngại lắm?" Anh ba Trần cũng là có ý muốn, nhưng anh nhìn đến cái bụng của em gái, vẫn lắc đầu nói: "Em giữ lại ăn đi."
"Lấy về đi, em thích ăn cá, lần sau có lại cho mang cho em hai con." Trần Nhu không nói nhiều với anh nữa mà xách đưa cho anh rồi nói.
Anh ba Trần thật vui vẻ, đồng ý với cô: "Lần sau có chắc chắn sẽ mang đến đây cho em và em rể."
Anh ba Trần tuy rằng chỉ lấy một con, nhưng sau khi trở về vẫn bị mẹ Trần lôi ra mắng.
"Bảo con đi đưa hai con cá, con lại còn xách một con gà rừng trở về, con không biết em gái con bây giờ đang mang thai cần phải bồi bổ thật nhiều hả?" mẹ Trần mắng.
"Mẹ, vợ con cũng có." Trần tam ca nói.
"Có?" Mẹ Trần sửng sốt, nhìn về phía Trần tam tẩu: "Có lúc nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận