Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 692: Ngủ Ngon

Chương 692: Ngủ NgonChương 692: Ngủ Ngon
Mấy căn phòng thừa ra sẽ để lại cho một nhà sáu người Cố Thừa Diệu.
Chật thì có hơi chật thật, chẳng qua mọi người đều ngủ rất ngon.
Trần Nhu sắp xếp chỗ ngủ xong xuôi cho mọi người rồi mới tắt đèn trở về phòng. Lúc này Hàn Quốc Bân đang ngủ say như lợn, giống hệt như anh họ ba của cô.
Cô vừa nằm xuống giường đã bị Hàn Quốc Bân ôm chầm lấy. Trần Nhu ghét bỏ mùi rượu trên người anh nên đánh anh hai cái, sau đó mới hưởng thụ mà dựa vào trong lồng ngực ấm áp của chồng mình.
Sáng hôm sau Trần Nhu dậy rất sớm vì tối qua ngủ rất ngon, Hàn Quốc Bân cũng không ngủ thêm nữa. Trần Nhu vào bếp nấu cháo hạt sen xương sườn xong xuôi rồi mới trở lại phòng đánh răng cùng với anh.
Không lâu sau Cố Thừa Diệu và Tô Miên Miên cũng thức dậy.
Bàn chải đánh răng, kem đánh răng cùng với khăn lông đều đã được chuẩn bị từ trước, trực tiếp vệ sinh cá nhân bằng nước ấm là được. Một lúc sau bọn nhỏ cũng lần lượt thức dậy.
Trần Nhu bưng cháo hạt sen xương sườn lên bàn, lại vào phòng bếp lấy thêm một đĩa trứng tráng ra để ăn kèm.
Ăn sáng xong xuôi, Hàn Quốc Bân liền lái xe đưa tất cả mọi người tới nhà ga.
Trần Nhu mang trứng tráng, rất nhiều mì ăn liền và cả một túi táo đầy để lúc nào đói thì họ có thể ăn trên xe luôn.
"Dượng, cô năm, cuối năm gặp lại mọi người sau nha!" Tam hổ phất tay chào tạm biệt.
"Cuối năm gặp lại!" Trần Nhu cười cười đáp lại.
"Anh Hàng, anh Chu, chị Chanh Tử, lão tứ, mọi người cũng phải nhớ em đấy nhé!" Tam Hổ tiếp tục nói.
"Ai thèm nhớ anh chứ, đồ ăn vặt của em bị anh ăn hết sạch rồi đây này! Anh mau đi đi." Tiểu lão tứ ghét bỏ nói.
Tam Hổ cười hắc hắc: "Chờ đến lúc anh lên lớp 10 qua bên này đi học thì anh sẽ ngủ chung giường với em nhé!”
"Em không muốn ngủ chung giường với anh đâu! Anh ngáy to khủng khiếp luôn ấy, ngủ với anh một lần là em sợ lắm rồi." Tiểu lão tứ vẫy vẫy tay.
Tô Miên Miên nói với hai anh em Hàn Chu Hàn Chanh: "Bao giờ cà phê mà mợ đặt được giao đến nơi thì mợ sẽ gửi về cho hai anh em mấy hộp nhé."
"Cảm ơn mo ạ." Hàn Chanh cười đáp.
Hàn Chu cũng là cười cười cảm ơn mợ họ, cậu thực sự rất thích uống cà phê. Trong nhà chỉ có hai người thích uống cà phê đó là cậu và Chanh Tử, ngoài ra còn có thêm một người nữa là cô em họ Dao Dao của cậu.
Chờ gia đình Tô Miên Miên lên tàu thì ô tô mới lái ra khỏi nhà ga.
Hàn Quốc Bân và Trần Nhu đưa bọn nhỏ về nhà.
"Bây giờ nhìn căn nhà này của nhà mình vẫn coi như là rộng rãi nhưng chờ năm nay anh cả con dẫn đối tượng về ra mắt gia đình thì ở không nổi rồi, lại chờ mấy năm nữa anh hai con cũng đưa bạn gái về nhà thì ngay cả chỗ cũng chẳng có đủ để mà ngồi nữa luôn." Tiểu lão tứ nói.
"Sao thế? Con muốn bỏ tiền cho nhà mình xây một căn nhà kiểu Tây à?" Trần Nhu hỏi.
Tiểu lão tứ nói: "Con mà có đủ tiền thì ngồi đây nói làm gì nữa mẹ? Lúc đó con sẽ không nói hai lời mà sửa lại hết mấy cái phòng Ốc sơ sài của nhà mình luôn ấy chứ. Mẹ, mẹ nhìn nhà họ Hà bên kia kìa, họ xây căn nhà tận ba tầng. Mẹ, mẹ lại nhìn qua nhà họ Hề bên đó nữa, xây hẳn căn nhà bốn tầng luôn. Hai nhà đó một nhà bán vớ một nhà bán dây lưng quần, việc buôn bán còn chẳng lớn bằng nhà mình nữa cơ. Nhà ta có một Trạng Nguyên tỉnh như anh cả mà lại phải ở trong căn nhà khó coi như vậy"
"Khó coi cái gì? Trong phòng mấy đứa có chỗ nào khó coi à?" Trần Nhu hỏi.
"Trong phòng thì không sao nhưng nhìn từ bên ngoài vào thì khó coi lắm luôn, xây một căn nhà kiểu Tây không phải tốt hơn hay sao hả mẹ? Cũng không cần gì nhiều, xây căn nhà hai tầng là được rồi." Tiểu lão tứ nói.
"Để đó rồi tính sau đi." Trần Nhu xua tay nói.
Chẳng qua Hàn Quốc Bân cũng có chút động tâm với việc xây nhà kiểu Tây này.
Vừa vào phòng thì Hàn Quốc Bân liền nói chuyện này với cô.
Trần Nhu nói: "Năm nay chúng ta còn phải mua nhà ở Kinh Thị bên kia, làm gì còn tiền mà xây nhà kiểu Tây nữa?"
Chủ yếu là hiện tại vẫn không cần thiết, trong nhà vẫn còn khá tốt, bọn nhỏ thì vẫn chưa đứa nào kết hôn cả. Lúc tụi nhỏ kết hôn thì chắc chắn là phải xây nhà mới bởi vì thật sự ở không nổi, nhưng hiện giờ ở vẫn được, sao phải xây nhà mới làm gì chứ?
"Tiền nhà mình đủ mua tận mấy cái nhà, em lo gì chứ?" Hàn Quốc Bân cười cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận