Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 696: Hài Lòng

Chương 696: Hài LòngChương 696: Hài Lòng
"Vâng cháu là bạn học của Hàn Hàng, tên là Lâm Sở, dì cứ gọi cháu là Sở Sở ạ, Hàn Hàng cậu ấy đi toilet, bây giờ vẫn chưa phải thời gian tàu đến ga, vậy mà hôm nay lại đến trước nửa tiếng, Hàn Hàng sáng sớm đã đến đây chờ dì đấy ạ." Lâm Sở cười nói.
"Cháu sáng sớm đã đến đây chờ chúng ta cùng a Hàng à?" Trần Nhu ôn hòa hỏi.
"Cháu đến muộn hơn cậu ấy một chút, đây lần đầu tiên các dì đến Bắc Kinh, cháu khẳng định phải đến làm hướng dẫn viên cho hai người rồi." Lâm Sở cười nói.
"Vậy cảm ơn cháu nhé." Trần Nhu gật đầu nói, quay sang giới thiệu Mã Ngọc Linh với cô ấy: "Đây là mẹ nuôi của Hàn Hàng, cháu gọi dì Linh là được."
"Dì Linh, chào mừng dì đến Bắc Kinh." Lâm Sở bắt tay với Mã Ngọc Linh, cười nói.
"Cảm ơn cháu, trên đường đến đây cũng thật vất vả, chỉ việc say tàu đã khiến dì cảm thấy khó chịu rồi, nhưng mà mẹ của Hàn Hàng, nhìn cô ấy xem, chẳng có thấy mệt mỏi gì." Mã Ngọc Linh cười nói.
Một lát sau Hàn Hàng liền đi ra, vừa đến đã thấy mẹ cậu cùng dì Linh đang nói chuyện vui vẻ với bạn học của mình.
"Hàng Hàng!" Mã Ngọc Linh vẫy tay gọi anh ấy.
"Mẹ, dì Linh, chuyến xe này của hai người thật biết chọn thời gian." Hàn Hàng nói, anh ấy mới đi toilet, xe lửa liền đến trạm rồi.
"Đưa dì cùng dì Linh đi ăn tối trước, dì Linh bị say xe, sau khi ăn xong thì về khách sạn nghỉ ngơi." Lâm Sở nói với anh ấy.
"Ừ." Hàn Hàng gật đầu.
Lâm Sở tựu mình lái xe đến đây, Trần Nhu vừa lên xe liền hỏi: "Chanh Tử và mấy đứa nhóc nói lần trước đến đây, con mượn xe bạn học chở chúng đi chơi, có phải là mượn xe của Sở Sở không?"
"Vâng, là xe của Sở Sở." Hàn Hàng ngồi ở ghế phụ trả lời.
Mã Ngọc Linh lặng lễ đá Trần Nhu một chút, Trần Nhu nói: "Mẹ còn nghĩ rằng con nói bạn học là bạn học nam chứ, không nghĩ đến lại là bạn học nữ, còn là cô gái ưu tú như vậy, biết lái cả xe ô tô nữa."
"Cháu cùng Hàn Hàng đi học cùng nhau." Lâm Sở đang lái xe cười nói.
"Biết lái xe rất tuyệt, muốn đi đâu đều dễ dàng hơn." Trần Nhu nói.
Hàn Hàng phát hiện, bạn của anh cùng mẹ anh nói chuyện rất hợp nhau, trên đường lái xe đến Toàn Tụ Đức đều không hề dừng lại, cũng không có chỗ cho anh ấy xen mồm vào.
Lâm Sở mời khách, ăn vịt quay tươi ngon nhất.
Mã Ngọc Linh cười nói: "Vẫn là vịt quay ở đây ngon nhất, vịt quay mua vê dù có mang đi hâm nóng cũng không ngon bằng ăn ở đây."
"Dì Linh, dì ăn nhiều một chút, nếu vẫn thiếu lại gọi thêm con nữa." Lâm Sở nghe vậy thì cười nói.
"Đủ rồi đủ rồi, sao ăn hết được hai con vịt quay chứ." Mã Ngọc Linh vui vẻ nói.
Không chỉ ăn vịt quay, còn uống thêm canh giải nhiệt, từ cửa hàng vịt quay đi ra, Hàn Hàng lái xe đưa hai người về khách sạn, đây là khách sạn lớn vô cùng sạch sẽ, trong phòng còn có phòng tắm riêng.
Bởi vì đã khuya rồi, Lâm Sở liền lái xe đi về trước, Hàn Hàng đưa cô ấy xuống dưới sau đó mới quay lại tìm mẹ mình.
Mã Ngọc Linh nói: "Hàng Hàng, con được đấy, có cô bạn gái tốt như vậy mà giấu kỹ quá, lúc về ăn Tết cũng không thấy con nói gì cả, thật là, làm hại chúng ta đều không có chuẩn bị quà gặp mặt gì cho con bé cả."
"Dì Linh, dì hiểu nhầm rồi, cô ấy không phải bạn gái, mà là bạn học của con." Hàn Hàng bất đắc dĩ nói.
Lần trước Chanh Tử cùng nhóc tư đến đây chơi, Lâm Sở cũng mời hai đứa ăn vịt quay, sau đó hai đứa cùng lôi anh đến góc hỏi đây có phải bạn gái của anh không?
Chẳng lẽ giữa nam và nữ không thể có tình bạn đơn thuần được sao? Mã Ngọc Linh nhìn anh ay không phải đang nói đùa, liếc mắt nhìn Trần Nhu một cái, Trân Nhu vô cùng bình tĩnh nói: "Khách sạn cách trường học của con xa không?”
"Không xa, đi nửa tiếng là đến rồi." Hàn Hàng nói.
"Thế con về đi, mẹ cùng dì Linh của con muốn nghỉ ngơi." Trần Nhu nói.
Hàn Hàng nghe lời đi về kí túc xá, Mã Ngọc Linh vừa lấy quần áo để đi tắm vừa nói: "Mặc kệ em tin hay không, dù sao thì chị cũng không tin giữa hai đứa nó chỉ là bạn bè bình thường."
Trần Nhu nói: "Thằng bé còn chưa nhận ra, nhưng mà em đối với Lâm Sở rất hài lòng."
Mã Ngọc Linh gật đầu: "Là cô gái tốt, năng động, kính trọng bề trên, nếu có thể lên duyên với Hàng Hàng, thì đây là chuyện tốt lành."
"Chị đi tắm trước đi, em sẽ tắm sau." Trần Nhu nói.
Mã Ngọc Linh vào nhà tắm tắm rửa một lát liền đi ra, Trần Nhu cũng đi tắm, sau khi tắm xong cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Hai người nằm trên giường, cũng đã khuya liền nhắm mắt đi ngủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận