Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 70: Muốn Phân Nhà!

Chương 70: Muốn Phân Nhà!Chương 70: Muốn Phân Nhà!
"Con cũng mới phát hiện, mấy ngày nay kinh nguyệt còn chưa tới, con nghĩ chắc là có." Trần tam tẩu nhanh nhảu nói.
"Muộn mấy ngày cũng không phải chuyện gì lạ, chắc chắc lại nói." mẹ Trần nói.
Sau đó liếc mắt lườm con trai mình một cái, cũng không nói cái gì nữa, chỉ là hỏi tình hình của con gái.
"Con thấy em gái con sống rất tốt, chăm sóc đến mức sắc mặt hồng nhuận, nhìn so với trước khi lấy chồng đẹp hơn nhiều." Trần tam ca nói, lại nhịn không được nói: "Con cùng anh cả, anh hai đi trên núi bắt gà rừng thỏ hoang, đến cái lông cũng chưa nhìn đến một cái, con nhìn thấy Quốc Bân xách tới hai con trở về đấy, nhìn thấy bộ dạng không hiếm lạ của em gái, chắc chắn ngày thường ăn không ít gà rừng."
"Con thôi đi, chẳng qua là muốn đưa về hiếu kính mẹ với cha con." Trần mẫu hừ nói.
Trần tam ca cười nói: "Sau khi em gái lấy chồng thì hiểu chuyện hơn nhiều." Trước kia tính tình đại tiểu thư, con cũng chịu không nổi, hôm nay qua đó thấy nói chuyện nhẹ nhàng, đổ cho con một ly nước ấm còn pha thêm đường.
Mấu chốt là còn cho anh ta quà đáp lễ.
Như vậy còn không phải là hiểu chuyện. Hiểu chuyện Trân Nhu đang ở nhà hầm cá, buổi trưa ăn khoai lang nấu.
Này một quý khoai lang cũng đặc biệt thơm mềm, hầm chung với cá ăn, cũng không phản vị.
Buổi chiều lạnh hơn một chút, nhưng mà tuyết cũng không rơi, Hàn Quốc Bân ngủ trưa cũng chưa ngủ tiếp tục đi lên núi.
Từ sau khi không đi săn thú đến bây giờ, anh ngủ đủ nhiều rồi, không muốn ngủ nữa, thừa dịp gần đây tuyết không rơi, anh chỉ muốn đi kiếm một chút đồ tốt về ăn.
Hàn Quốc Bân vận khí vẫn luôn không tồi, nhưng buổi chiều cũng tay không mà về, chẳng qua là đặt không ít bẫy, lần sau lại xem có bẫy được gà rừng thỏ hoang hay không.
Bởi vì anh rất có bản lĩnh, trong nhà cũng không có thiếu thịt ăn, nhưng những gia đình khác cũng không có đồ ăn ngon như vậy.
Những ngày đại hàn thì không đi làm được, tự nhiên cũng không có công điểm, nếu là nhà đông con, lúc này khẳng định phải buộc chặt đai lưng.
Bởi vì sang năm đầu xuân, còn có một đoạn thời gian rất dài, phải chờ đến sang năm cây trông vụ hè mới có thể phân chia lương thực.
Cuộc sống nhà nông, đúng là rất không dễ dàng.
Từ sau khi đến tháng chạp, nếu tuyết không rơi, không ít người trong thôn đều sẽ đi đào băng vớt cá ăn. Bữa nào cũng ăn củ cải trắng, thật là chịu không nổi, kiếm thêm một chút thức ăn mặn thay đổi khẩu vị thì không thể tốt hơn.
Ở thời điểm mỗi nhà đều chờ đợi, chính là ngày cuối cùng của năm sẽ được chia thịt đã đến rồi.
Buổi sáng hôm nay, hai mươi cân thịt được chia ra, cả thôn đều tràn ngập không khí vui mừng.
Bên ngoài trời, tuyết rơi dày đặc trên mặt đất, Trần Nhu cũng không cảm thấy hứng thú đối với việc giết lợn, ban đầu chỉ muốn để Hàn Quốc Bân bưng thau đi phân thịt thôi, nhưng nghĩ lại ở thời điểm chia thịt sẽ gặp được mẹ mình, nên cô quyết định vẫn là đi ra ngoài cửa.
Sau khi mặc đầy đủ quần áo xong, Trần Nhu liền cùng Hàn Quốc Bân tới chỗ chia thịt.
"Hôm nay được phân thịt rồi, ăn củ cải trắng lâu như vậy, miệng tôi đều cảm thấy nhạt nhẽo." Chu Trân xem hai vợ chồng cô đến đây, liền nói.
Trân Nhu cười nói: "Chồng cô đi vớt nhiều cá như vậy, những người khác nói tôi còn tin, cô có nói với tôi câu đấy thì tôi không tin đâu."
"Anh ấy đi vớt cá, cả nhà liền trông chờ vào một người là anh ấy, đánh được hai ba con liền trở về, cũng chỉ ăn được hai đũa." Chu Trân nhỏ giọng nói thầm.
Đây cũng chính là nguyên nhân Chu Trân ngóng trông muốn phân nhà, người đàn ông của cô chăm chỉ lại cố gắng, cô cũng là người như vậy, hiện tại có một đứa con, nếu phân ra ở riêng thì chắc chắn nhà cô ấy cũng sẽ không kém.
Lấy ví dụ như mùa đông sẽ ăn cá, cả nhà cô ấy thì có mỗi chồng cô đi phá băng vớt cá, những người khác đều ở nhà để chờ ăn, như Chu Trân nói, để cho bọn họ uống gió Tây Bắc hết đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận