Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chuong 703: Mao Hiem

Chuong 703: Mao HiemChuong 703: Mao Hiem
Trân Nhu làm gần xong đồ ăn thì Hàn Chu cũng mới từ trường học trở về.
Đây là học kỳ 2 của lớp 11, tuy rằng còn chưa đến giai đoạn vất vả nhất, nhưng trường học cũng vẫn quản rất nghiêm.
Cũng giống như lúc nhóc lớn học lớp 11 vậy, những phương diện khác Trần Nhu cũng không giúp được gì nhiều, nhưng một ngày ba bữa cơm đều làm ngon hơn rất nhiều.
Dinh dưỡng rất cân đối, tôm khô nấu canh bí đao, rau hẹ xào trứng gà, thịt xào hành, còn có thịt vịt nấu với nấm hương và xương sườn hầm. Lão Tứ rất thích sang bên này ăn ké.
Cũng không phải là người giúp việc làm cơm ăn không ngon, chủ yếu là bên này có không khí, mọi người trong gia đình tụ tập ở một chỗ, cười cười nói nói ăn cơm, lại thêm chai rượu vang đỏ, còn gì có thể tốt đẹp hơn nữa?
Ăn xong bữa tối sẽ cùng nhau ngồi xem TV nói chuyện phiếm, để lại nhóc tư một mình hì hục đi rửa chén, Dao Dao cười chạy đến cùng nhau rửa giúp nhóc một tay.
Đến 9 giờ tối hơn kém Lão Tứ mới lái xe đi về nhà.
Hàn Quốc Bân cũng đi về phòng, Trần Nhu đang gõ bàn tính cũng không ngẩng đầu lên nói: "Lão Tứ không ở lại ngủ cùng con nuôi anh ấy hả?"
"Ngày mai còn có việc bận, nên đi về rồi". Hàn Quốc Bân nói.
Trần Nhu cũng không nói gì nữa, dù sao Lão Tứ cũng là khách quen trong nhà, thường xuyên ở đây qua đêm, ăn bữa sáng.
"Vợ ơi, sổ sách này tính đến đâu rồi?" Hàn Quốc Ban cười nói.
"Nhà máy của anh bây giờ vẫn ở giai đoạn thu không đủ chi, cách mạng chưa thành công, đồng chí vẫn cần cố gắng". Trần Nhu nói.
Ngoại trừ nhà máy ra, những nơi khác đương nhiên đều kiếm được tiền, hơn nữa theo việc giá cả tăng lên, rất nhiều đồ vật giá cả cũng tăng lên theo, lợi nhuận so với năm ngoái cũng tăng lên không ít.
Tính xong các số liệu, Trần Nhu cũng tương đối hài lòng.
Hàn Quốc Bân vừa thay áo ngủ vừa nói: "Bây giờ nhà máy vẫn thu không đủ chỉ, nhưng em chờ một thời gian nữa, rất nhanh thôi, nhà máy này sẽ thu bằng mấy cửa hàng nhà chúng ta cộng lại đó".
Trần Nhu thu dọn sổ sách cất bàn tính đi, nói: "Em đây chờ mong anh báo cáo kết quả tốt".
"Vậy chờ đi, vợ ơi, trời cũng không sớm nữa, rửa mặt nghỉ ngơi đi". Hàn Quốc Bân nói.
Trần Nhu cùng anh đi vào phòng tắm đánh răng rửa mặt với nhau, sau đó mới cùng nhau lên giường dingu.
Từ sau khi Hàn Quốc Ban thành lập nhà máy Trần Nhu tuy rằng chưa đi qua đó lần nào, nhưng cũng rất bận rộn, bởi vì trước mắt nhà máy còn chưa tuyển kế toán, kế toán cũ có vấn đề về thái độ, bị Hàn Quốc Bân đuổi rồi.
Gần đây sổ sách ra vào của nhà máy đều do Trần Nhu quản lý, các hóa đơn nhập xuất lấy đến đây, cô sẽ tự mình xem qua một lần.
Cho nên mặc dù là người không qua đó, nhưng tình hình nhà máy hiện giờ như thế nào Trần Nhu lại rất rõ ràng.
Nếu so với nhà máy cũ tất nhiên sẽ kém hơn, nhưng nhà máy lại giống như hoạt động lại một lần nữa, đang ở trong giai đoạn phát triển dần dần.
Đặc biệt nhà máy vẫn đang tính tiền lương theo sản phẩm, không lấy tiền lương cố định, nếu cố gắng thì một tháng có thể đạt được 150, 160 đồng tiền, trong tất cả các nhà máy thì số tiền lương này cũng là một con số rất cao, nếu chậm thì cũng chỉ lấy được tầm 120, 130 đồng tiền.
Đừng nhìn thấy xã hội hiện tại phát triển rất nhanh, giá cả cũng tăng cao, nhưng tiền lương cũng chỉ được đến như vậy, không phải rất cao, lương cũng chỉ ở trình độ bình quân thôi.
Ngay cả nhà chú ba bên kia thuê người giúp việc một tháng cũng chỉ tốn 120 đồng tiền, không bao ăn ở, sáng đi tối vê. Tháng tư mẹ Trần được rảnh rang một chút cũng liền đi vào thành.
Chủ yếu là quan tâm đến việc con gái con rể út mở nhà máy.
Kỳ thật đối với người bảo thủ như mẹ Trần mà nói thì cũng không cần thiết phải mở nhà máy mới, hơn nữa còn phải tiêu tốn nhiều tiền như vậy.
Cuối cùng thì nếu không cần mạo hiểm mở nhà máy mới, thì chắc chắn con rể út cũng kiếm được nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận