Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chuong 709: Hoàn

Sau đó bố Hàn đề nghị muốn đến ở với nhà con thứ, mẹ Hàn không muốn đến, nhưng bố Hàn muốn đến.
Chỉ là việc này Trần Nhu không đồng ý, Hàn Quốc Bân cũng nói bên đó có giúp việc rồi, ở bên đó cũng không có gì không tốt, hơn nữa lúc trước vẫn luôn sống ở bên đó, bây giờ lại nói muốn chuyển đến đây, không phải khiến chú ba không còn thể diện gì sao?
Mẹ Hàn sống đến 80 tuổi, bố Hàn sống lâu hơn bà ấy rất nhiều, sống đến 88 tuổi, có thể nói là sống vô cùng thọ.
Sau khi hai vợ chồng già mất, tự nhiên cũng không ai bỏ tiền thuê giúp việc cho nhà họ nữa.
Năm đó vợ của Hàn Tư và Hàn Bác cùng nhau về ăn Tết, đều đã hẹn trước cùng nhau về, nếu không đều không muốn về đó nữa.
Lần này về mới biết, thì ra giúp việc không phải do trong nhà thuê, mà là do nhà bác hai thuê đến đây để chăm sóc hai ông bà già.
Vợ của Hàn Tư cùng Hàn Bác đều cùng đi nấu cơm, tay nghê của hai người cũng bình thường, Tống Hiểu Ngọc đã quen ăn cơm giúp việc nấu, ăn muốn họ nấu liền mở miệng chê bai, bắt bẻ.
Vợ của Hàn Tư không nói làm gì, vợ của Hàn Bác lúc chưa lấy chồng, ngay cả rau cũng không phải rửa, sau khi về nhà chồng bị sai làm này làm kia, lúc ở với Hàn Bác, tất cả những việc này đều là Hàn Bác làm hết, cô ấy không phải động vào thứ gì cả.
Trước khi về nhà ăn Tết cũng đồng ý với Hàn Bác, sẽ vì anh ấy mà vào bếp nấu cơm cho cả nhà ăn, lúc thái rau còn suýt chút nữa thái vào tay, vậy mà cuối cùng còn bị chê bai.
Vợ của Hàn Hàn nghe không được trực tiếp quăng đũa đứng dậy.
Vô cùng tức giận, Tống Hiểu Ngọc thấy vậy cũng nổi giận hơn.
Vì vậy khi về phòng cãi nhau với Hàn Bác một trận, khiến cho Hàn Bác mùng một hôm đó đều mặt mày khó chịu, sang ngày thứ hai, hai vợ chồng đã dọn đồ di rồi.
Vợ chồng Hàn Tư cũng lái xe về quê của vợ ăn Tết.
Hàn Quốc Lâm đến chơi nhà anh hai anh ấy, năm nay con cháu nhà anh hai, trừ bỏ đại minh tỉnh Hàn Chu bận không về được, những người khác đều về.
Vô cùng náo nhiệt, trong nhà cháu trai cháu gái chạy tới chạy lui, nhìn thấy cảnh này trong lòng Hàn Quốc Lâm vô cùng cô đơn.
Tối đến cũng không muốn về nhà, liền ở lại nhà anh hai anh ăn cơm.
Mới mùng hai Tết, trong nhà chỉ còn lại một mình Tống Hiểu Ngọc, cô ấy một mình ăn cơm, trong lòng cảm thấy không vô cùng khó chịu.
Nhưng mà cho dù như vậy thì sao chứ, muốn cô cúi đầu nhận thua trước hai đứa con dâu của mình, đó là điều không thể. Cô kiêu ngạo cả đời, ngay cả bố mẹ chồng về già đều phải nhìn sắc mặt của cô để sống, cuối cùng lại bị hai cô con dâu chèn ép? Nghĩ gì vậy chứ!
Hàn Quốc Lâm cùng Tống Hiểu Ngọc vẫn luôn ở chỗ này sinh hoạt, hai đứa con trai rất ít khi trở về, nhưng cuộc sống cứ trôi qua như vậy.
Ngược lại cuộc sống khi về già của Trần Nhu cùng Hàn Quốc Bân thoải mái rất nhiều.
Sau lại Hàn Quốc Bân yêu thích đi du lịch, Trần Nhu thực ra rất thích cuộc sống bình yên như này, cô thích ở huyện thành sống cuộc sống không lo lắng gì như vậy, cuộc sống ở mạt thế trước kia mặc dù đã là chuyện của kiếp trước rồi, nhưng tư tưởng đó đã ăn sâu bén rễ vào trong suy nghĩ của cô.
Nhưng nếu Hàn Quốc Bân thích, Trần Nhu cũng sẽ đi cùng anh.
Cô cùng anh ấy du lịch khắp Trung Quốc, rồi lại theo anh ấy cùng nhau du lịch nước ngoài, ngắm nhìn cuộc sống, phong tục của các nước.
Lâu lâu cũng sẽ đi Bắc Kinh đến tứ hợp viện ở một thời gian, chỗ đó không cho thuê, nếu muốn đến ở sẽ gọi người giúp việc đến dọn dẹp trước.
Sống vô cùng nhẹ nhàng thoải mái. Mấy đứa cháu trai cháu gái thường xuyên sẽ thấy ảnh chụp của ông bà chúng đăng trên tài khoản mạng xã hội, càng sống càng trẻ ra, chính là nói về ông nội bà nội của chúng.
Nhất là ông nội, còn học được cách chụp ảnh kỹ thuật số, ảnh chụp ra vô cùng đẹp.
Có lần bọn họ còn nghe anh nhà bác cả nói, có người nước ngoài muốn làm quen với bà nội ưu nhã, mỹ lệ của bọn họ, bị ông nội của họ nghiêm mặt đuổi đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận