Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 75: Mang Gì Về Nhà Mẹ Chồng?

Chương 75: Mang Gì Về Nhà Mẹ Chồng?Chương 75: Mang Gì Về Nhà Mẹ Chồng?
Một đám phụ nữ trong nhà nói nói cười cười, đến hơn một giờ mới dời chiến trường.
Trần Nhu quét dọn phòng ốc một chút, mở tất cả cửa sổ ra cho thoáng khí. Thật đúng là khó mà thích ứng được tác phong của các nữ đồng chí nơi đây.
Nhưng đã ở đây thì vẫn nên cố gắng thích ứng cách sinh hoạt trong thôn, hơn nữa giờ cũng đang là thời điểm ăn tết.
Bởi vì Trần Nhu hiếm khi đi ra ngoài chơi hay buôn chuyện nên mọi người sẽ không lấy nhà nàng làm cứ điểm tụ hội, thường sẽ là đi nhà họ Lư hoặc là nhà họ Thái, hai nhà đó náo nhiệt hơn nhiêu.
Bình thường như thế, càng đừng nói hôm nay tất nhiên. Cũng không có đạo lý đuổi khách tới nhà, người tới nàng cứ tiếp đãi là được.
Một lát sau Hàn đại tẩu cũng tới đây.
"Tối nay sang bên kia ăn cơm tất niên, thím hai đã tính nấu món gì mang qua chưa?" Hàn đại tẩu nói.
Trần Nhu biết ngay chị ấy tới là để nói chuyện này, liền nói: "Nhà em có hai người, nhà chị là bốn người, làm sao có thể so được?"
"Thiết Đản với Lư Đản mới bao lớn, có thể ăn được bao nhiêu đâu?" Hàn đại tẩu tức giận nói.
"Chị có nói với em cũng vô dụng, nếu lát qua bên kia chị không mang được thứ tốt gì thì người nghe can nhan cũng chỉ có chị thôi. Đang Tết nhất nếu chị không chê phiền thì cứ vậy mà làm." Trần Nhu nói.
"Vậy thím định mang gì qua đó?" Hàn đại tẩu lại kéo đề tài về: "Chúng ta không nên mang giống nhau qua mới đúng."
"Khoai tây hầm thịt, đậu hũ rán" Trần Nhu đáp.
Nhà cô chỉ có hai người, mang từng ấy đồ ăn sang là đủ rồi. Sẽ không có chuyện ăn không mà không trả tiền nhà bên kia.
"Vậy tôi mang một phần cà tím hầm thịt, thêm một phần cải trắng hầm đậu hủ." Hàn đại tẩu cũng liền nói.
"Chị cứ xem mà làm." Trần Nhu nói.
Hàn đại tẩu cũng không vội đi: "Em dâu à, năm nay chú hai đi săn thú kiếm được không ít đi?"
Trần Nhu nhìn chị ta một cái, nói: "Có kiếm được một chút, nhưng cũng không nhiều lắm, đều dùng để mua thịt về cho em ăn."
"Thím đừng giấu tôi, tôi cũng có tìm thím vay tiền đâu." Hàn đại tẩu trợn trắng mắt.
"Lừa chị làm gì chứ, không thấy năm nay mặt em béo lên mấy cân thịt rồi sao?" Trần Nhu vẻ mặt kinh ngạc nhìn chị ta nói. Cô đúng là có béo lên. Trong nhà cơ bản là mỗi ngày đều không ngừng ăn thịt, nếu không ăn thịt thì lại ăn cá, ăn trứng, lại không cần làm gì, như vậy còn không béo thì đúng là vô lý?
Mới hôm kia thôi, Hàn Quốc Bân vào núi đục băng đánh cá, nói bên kia nước ngọt cá cũng, quả thực đánh được một thùng mang về. Cho ông bà Hàn hai con, lại biếu nhà mẹ đẻ cô ba con, ngay cả nhà Hàn đại tẩu cũng được một con.
Cất một phần xuống hầm trong nhà để ăn dần, còn lại Hàn Quốc Bân xách một con cá mè gần bốn cân qua nhà lão Dương.
Khi trở về lão Dương cho một khối thịt ba chỉ đáp lễ, cũng phải nặng gần hai cân.
Thời gian này Trần Nhu ăn ngon uống tốt, khí sắc thực sự tốt lên nhiều.
Hàn đại tẩu làm sao có thể không nhận ra? Đừng nói Trần Nhu, Hàn Quốc Bân nhìn cũng sáng sủa hơn rất nhiều, chắc chắn năm nay nhai vợ chồng làm ăn rất được.
"Thím không sợ trong túi không còn tiên à?" Hàn đại tẩu hỏi cô.
Cách nói này rất đúng, trong tay nếu có tiền thì trong lòng sẽ yên tâm hơn nhiều. Hiện giờ đã chia nhà sống một mình, tốn một xu cũng đều tính toán chỉ li.
Trần Nhu nói: "Cái đó thì đương nhiên rồi, chẳng qua là em đang mang thai, cầu phải bổ sung dinh dưỡng đầy đủ không phải sao?"
Hàn đại tẩu lại trợn trắng mắt, sau đó quyết định lái ve chuyện chính: "Đầu xuân sang năm trước khi làm việc có phải chú hai còn muốn đi vào núi hay không? Gọi cha Thiết Đản đi cùng có được không?”
Hàn đại tẩu vào cửa sớm, chị ta đương nhiên biết chú hai vào núi là có thể kiếm được tiền.
Xa không nói, trước khi cưới vợ mỗi năm chú hai đều đưa mẹ chồng năm đồng tiền, chị ta cũng nhìn thấy, còn không phải vì vậy mới động tâm hay sao?
Trần Nhu nói: "Sang năm có đi hay không còn chưa biết, đến lúc đó rồi nói sau."
Hàn đại tẩu bất mãn: "Thím đây là không đồng ý”
"Đang Tết nhất, chị không để đến sang năm nói được à?" Trần Nhu cũng giận.
Hàn đại tẩu không nghe được một câu trả lời, chắc chắn không hài lòng, nhưng cũng không muốn đắc tội Trân Nhu, vì vậy liền nói: "Vậy năm sau nói, đến lúc đó tôi lại tới tìm chú hai nói chuyện."
Bạn cần đăng nhập để bình luận