Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chuong 76: Ky Lung Cho Chong

Chuong 76: Ky Lung Cho ChongChuong 76: Ky Lung Cho Chong
Sau khi chị ta đi vê, Trần Nhu liền nói chuyện này với Hàn Quốc Bân.
Kỳ thật trong lòng Trần Nhu cũng muốn để anh cả đi cùng với chồng mình, bởi vì trải qua một đợt ngủ đông mùa đông, đến lúc đó các loại động vật trong núi đều đang trong tình trạng vô cùng đói khát.
Tuy rằng trong tay Hàn Quốc Bân có dao nhưng cô vẫn vô cùng lo lắng.
Nhưng Hàn Quốc Bân căn bản không muốn chia một chén canh này với người khác, cho dù người đó là anh trai mình.
"Không dẫn theo, một mình anh đi là được rồi." Hàn Quốc Bân nói.
Mang theo một người thì sẽ phải chia bớt một phần ra ngoài, như thế sẽ kiếm được ít đi, Hàn Quốc Bân rất không muốn.
"Anh cứ dẫn theo anh cả đi cùng, đến lúc đó để cho anh ấy mấy con nhỏ, con to anh tự mình bắt là được?" Trần Nhu thương lượng.
"Không dẫn theo anh ấy, anh sẽ dẫn Cao Chính đi cùng." Hàn Quốc Bân lắc đầu.
Trong mối kiếm tiền này anh không định chia cho người nhà.
"Cao Chính?" Trần Nhu ngây ra một lúc, bắt đầu nghĩ xem đây là ai.
"Em cũng không quen biết, cậu ta ở thôn bên cạnh, qua năm mới được hai mươi." Hàn Quốc Bân lập tức giải thích.
Trần Nhu không hỏi nhiều anh là làm sao để tin tưởng người ta, nhưng cô tin tưởng chồng mình. Có thể để cho anh chịu dẫn theo thì nhất định là đáng tin.
Hàn Quốc Bân từ lâu đã có ý tưởng này.
Trước khi bắt đầu mùa làm việc sang năm, anh định đi sâu vào núi hơn. Anh muốn đi săn lợn rừng, nhưng một người đi nhất định có nguy hiểm nên mới muốn gọi thêm người cùng đi.
Có hai người thì Hàn Quốc Bân căn bản không lo lắng. Lại nói tiếp, ít nhiều cũng là nhờ con dao mà vợ đưa cho anh.
Nếu không có con dao kia thì dù có gặp được lợn rừng anh cũng không cách nào bắt được nó. Nhưng có con dao kia trong tay, lợn rừng gặp phải anh thì xác định phải thành thịt!
Không có lợn rừng, tuy vẫn có gà rừng thỏ hoang cũng có thể đổi sang tiền, nhưng vẫn không thể kiếm được vừa nhanh vừa nhiều như việc săn được lợn.
Buổi trưa hai người vẫn ơn cơm ở nhà mình. Ăn xong cơm thì đi tắm rửa.
Theo phong tục ở nơi này thì buổi trưa ngày 30 phải tắm rửa, mà điều này vừa hay đúng ý Trần Nhul
Lần trước Hàn Quốc Ban mang cá sang cho lão Dương, lúc về còn vác theo một cái thùng gỗ rất to, chính là cái loại thùng gỗ thả thuốc tắm người ta vẫn hay dùng.
Thùng mới toanh, cao khoảng 1 mét rưỡi, bên trong còn có một cái ghế cho người ta ngồi tắm, quả thực là thoải mái muốn chết.
Lần trước mang thùng gỗ về Trần Nhu đã dùng nó tắm luôn, qua mấy ngày, cô lại muốn tắm lần nữa.
Ở thời mạt thế, thời gian tắm rửa cũng là việc xỉ. Cô không phải không nhịn được, nhưng hiện giờ có điều kiện, cô đương nhiên cũng muốn cẩn thận tắm rửa. Tắm xong một cái, Trần Nhu cảm thấy nữa tháng nửa cô có không tắm cũng không có vẫn đề gì.
Đương nhiên chủ yếu vẫn là trời quá lạnh, tắm thì sợ bị cảm. Hơn nữa muốn giặt quần áo thì hơi bất tiện, bình thường đều để hết trên nắp nồi cho khô bớt rồi mới lấy về để trên giường đất hong khô hoàn toàn là được.
Cô tắm xong thì Hàn Quốc Bân cũng vào tắm. Trần Nhu kỳ lưng cho anh, sợ nước lạnh nên thỉnh thoảng lại múc thêm một gáo nước ấm đổ vào.
Hàn Quốc Bân thỏa mãn nói: "Vợ à, thùng gỗ này dùng thích thật.” Anh chỉ bảo với lão Dương muốn mua một cái thùng tắm, lão Dương liền đưa cho anh một cái thùng gỗ lớn nhất.
Nhưng dùng đúng là vô cùng thoải mái.
"Đúng là dùng rất tốt. Lần sau anh tắm em lại kỳ lưng cho anh." Trần Nhu nói.
Hàn Quốc Bân đợi cô kỳ xong thì đứng lên, cũng được tắm một thân thoải mái. Giá của cái thùng gỗ hoa này là ba đồng tiền, nhưng đúng là tiền nào của đó.
Tắm rồi hai vợ chồng lại đi ngủ. Đại khái là đã sạch sẽ rồi vì thế thằng nhãi Hàn Quốc Bân này lập tức không thành thật.
Trần Nhu hờn dỗi nói: "Ban ngày ban mặt, anh thành thật ngủ cho em."
"Được, đi ngủ đi ngủ. Cái kia đợi buổi tối lại nói." Hàn Quốc Bân cười nói.
Trần Nhu cười trừng lại anh một cái, cũng ôn nhu dựa vào lồng ngực anh, Hàn Quốc Bân hôn cô một cái rồi ôm nhau cùng ngủ trưa.
Ngủ một giấc tỉnh dậy mới bắt đầu chuẩn bị đồ đoàn sang nhà bên kia.
Đúng như cô nói, một phần khoai tây hầm thịt, một phần đậu hủ rán. Trong nồi khoai tây hầm thịt không được nhiều thịt cho lắm, nhưng cũng đều là thịt ba chỉ lão Dương cho, cũng phải được nửa cân. Cùng với đậu hũ rán bỏ chung vào một chỗ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận