Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chuong 77: Thit Dau?

Chuong 77: Thit Dau?Chuong 77: Thit Dau?
Quả nhiên sau khi sang bên nhà, bà Hàn nhìn thoáng qua nhưng cũng không nói gì.
Tết nhất không ai muốn kiếm chuyện cả.
Nhưng khi cả nhà Hàn đại tẩu sang, bà Hàn lập tức trừng mắt khi nhìn thấy đồ nhà họ mang tới.
"Cô mang cái gì sang đây vậy?" Bà Hàn trừng mắt.
"Cà tím hầm thịt, cải trắng hầm đậu hủ." Hàn đại tẩu nói.
"Thịt đâu?" Bà Hàn hỏi ngược lại.
Hàn đại tẩu chỉ tay vào bốn năm lát thịt mỏng trên cùng, nói: "Mẹ, mẹ không nhìn thấy à?"
"Cô nói đây là thịt?" Bà Hàn liền phát tác tính tình.
"Mẹ, Tết nhất, hòa khí sinh tài." Tống Hiểu Ngọc kỳ thật cũng không hài lòng với đồ Hàn đại tẩu mang sang, lấy mấy miếng thịt này đem sang không phải là để lừa gạt người, muốn tới ăn không uống không sao?
Cô ta vừa mở miệng, bà Hàn cũng nhịn xuống, nhưng vẫn quắc mắt lườm Hàn đại tẩu.
Hàn đại tẩu nhịn không được nhìn về phía Trần Nhu hỏi: "Thím hai, thím bưng gì đến đây vậy?"
Chị ta tự thấy mình đã bưng đến không ít, nhiều thịt như vậy roi còn muốn sao nữa?
Không thấy mẹ chồng nhăn mặt với vợ chú hai mà chỉ nhăn mặt với mình, chị ta đương nhiên không hài lòng.
"Nồi khoai tây hầm thịt này là do chị ấy mang đến." Không cần Trần Nhu trả lời, Tống Hiểu Ngọc liền chỉ nồi khoai tây hầm thịt đầy đủ trên bệ bếp.
Hàn đại tẩu ngây ra một lúc mới quay sang nhìn Trần Nhu: "Đây là thím mang đến sao?"
Đầu óc thím hai chẳng nhẽ ngốc rồi à? Khoai tây thì thôi đi, thế nhưng còn cho nhiều thịt như vậy, số lượng thịt mỗi nhà được chia đâu có giống nhau!
Trần Nhu vốn không muốn so sánh chuyện này với Hàn đại tẩu. Dù sao thì nhà họ cũng còn cần nuôi hai đứa trẻ nữa, có mang đến đây không nhiều lắm cũng không to tát gì.
Nhưng nhìn biểu cảm có phải cô bị ngốc rồi hay không của Hàn đại tẩu, cô không nhịn được mà hờn dỗi: "Đã qua một năm rồi, nên hiếu kính cha mẹ một chút. Em mang nhiều sang đây cũng là việc nên làm."
Vẻ mặt Hàn đại tẩu lúc này chính là tôi tin cô mới lạ. Nói dễ nghe như vậy, vậy lần trước đến nháo loạn đòi tiền sao không thấy cô hạ miệng lưu tình.
Bà Hàn cũng không thể nào mang ơn được. Mất hơn một trăm đồng tiền, hiện tại nhớ tới bà ta vẫn còn đau lòng. Nhưng Trân Nhu vẫn còn muốn nói: "Mẹ, cá lần trước Quốc Bân mang sang cho cha mẹ ăn có ngon không? Con nghe nói mọi người gói sủi cảo nhân thịt cá ăn, cá mang sang còn đặc biệt chắc thịt, vẫn là do Quốc Bân cẩn thận chọn ra đó. Tuy rằng Quốc Bân không nói được mấy lời lời dễ nghe, nhưng nói về hiếu thuận thì ngay cả hàng xóm cũng nhìn vào mắt."
Tống Hiểu Ngọc khóe miệng giật giật, nói: "Chị dâu nói đúng, anh hai tất nhiên là người con hiếu thuận."
"Thím ba đúng là người hiểu lý lẽ, đưa cá cho thím ăn không phí." Trần Nhu gật đầu đồng ý.
Bà Hàn không vui, nói vậy là có ý gì, đây là muốn nói để cho cô ta ăn không trả tiền?
"Hiếu kính chúng ta là việc mà Quốc Bân phải làm!" Bà Hàn hừ một tiếng.
"Đúng đúng đúng, đều là việc phải làm. Sang năm cha mẹ đều đã 50 tuổi, tuy rằng vẫn còn trẻ nhưng chúng con cũng sẽ chia một ít công điểm ra cho cha mẹ. Nhưng cái này cũng không có gì để nói, phụng dưỡng cha mẹ là việc thiên kinh địa nghĩa, là đạo nghĩa chúng con không thể chối từ." Trần Nhu thong thả nói.
Nghĩ đến sau khi hai vợ chồng họ qua 50 tuổi thì hai nhà bọn họ sẽ phải công điểm, trong lòng Hàn đại tẩu cũng vô cùng bực bội. Nhưng biết sao được, còn có thể không dưỡng sao? Nếu dám nói chữ không, nước bọt của người trong thôn cũng đủ dim chị ta chết đuối.
Tống Hiểu Ngọc liếc mắt một cái nhìn người chị dâu thứ hai giỏi ăn nói này, thật là không biết nói øì.
Ngoài miệng nói không có gì, nhưng câu nào không tỏ ý hai vợ chồng họ hiếu thuận?
Bà Hàn đang không kiên nhẫn nghe vậy liền ngay lập tức hớn hở, nhanh nhẹn khen con dâu nói phải. Chia thì chia đấy, nhưng cái nên hiếu kính hai vợ chồng già bọn họ thì một thứ cùng không được cò kè mặc cả.
Sau một hồi lời qua tiếng lại thì quay sang tiết mục phụ nấu cơm, sau đó bưng đồ ăn lên bàn.
Chủ gia bên này chuẩn bị cũng không ít, có cá có thịt, Trần Nhu lại mang đến đây thêm hai phần, lượng còn không ít, tay nghề cô cũng tốt, nấu nướng thơm vô cùng.
Đến Hàn Quốc Bân cũng không nhịn được liếc mắt nhìn vợ mình một cái, trên mặt là ý vừa lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận