Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 81: Bình Nước Giữ Am

Chương 81: Bình Nước Giữ AmChương 81: Bình Nước Giữ Am
Trần Nhu vốn còn tưởng rằng là do cậu lấy giúp, liền nói: "Đổi mất bao nhiêu tiền ạ?"
"Không cần tiền, con mang về cho Quốc Bân dùng, đến lúc nó vào núi cũng không đến mức một ngụm nước ấm cũng không có. Mẹ đã thử rồi, hôm qua rót nước ấm vào hôm nay vẫn còn ấm, dùng rất tốt." Bà Trần đáp.
"Không cần tiền vậy con cũng không lấy nữa." Trần Nhu càng nhìn cái bình nước càng vừa lòng, nói: "Mẹ mau nói cho con biết đi, nếu không con sẽ tự đi hỏi, dù gì cũng chỉ ở trong thôn."
"Nha đầu này, chị con về nhà ta có cho nó mấy thứ, chưa thấy nó hỏi tiền lần nào. Con thì một chút lợi cũng không thấy chiếm." Bà Trần đi di trán cô.
"Lúc trước cái gì có lợi cũng muốn chiếm, hiện giờ đã suy nghĩ cẩn thận rồi, không phải của mình thì không cưỡng cầu, nếu không cũng sẽ không có kết quả gì tốt. Con và Quốc Bân ngày tháng trôi qua bình yên là ưu tiên hàng đầu. Hơn nữa tiền trong tay cha mẹ cũng có phần của các anh. Nếu con nhận lấy thì trong lòng không yên được." Trần Nhu lắc đầu nói.
Mẹ Trần nhìn đứa con gái út, trong lòng thật là cảm khái. Hiện giờ đã trưởng thành rồi, đúng là không cần người mẹ như bà nhọc lòng.
Cứ như thế, bà thiên vị nó đúng là không phải không có lý do.
Năm đó trong nhà quá nghèo, đứa con gái út này thiếu chút nữa không cứu được. Buổi tối hôm đó bà ôm con cả một đêm, trong lòng đã chuẩn bị sẵn tâm lý, muốn rơi nước mắt cũng không được, cuối cùng vẫn là nhờ anh cho một ít lương thực mới may mắn một lần.
Tự đó về sau, bà liền phá lệ thương yêu con bé.
Bà cũng thừa nhận con út bị chiều hư, chỉ là nhìn hiện giờ mà xem, hiểu chuyện đến mức làm bà đau lòng.
Bà Trần thấy cô thực sự không chịu lấy không, vì vậy đành báo giá. Trần Nhu cảm thấy không tồi, lấy tiền trả tiền cho mẹ.
"Đứa bé có khỏe không?" Bà Trần nhìn bụng cô hỏi.
"Trừ việc người ngợm lười biếng hơn thì không có cảm giác gì nữa." Trân Nhu cười nói.
Ở nhà mẹ đẻ ngây người một lúc lâu, Trần Nhu mới đứng dậy chào để trở về nhà mình.
Bà Trần cũng lấy tiền của con gái vừa mang sang biếu ra, phân chia cho ba cô con dâu: "Hôm nay Nhu Nhu lại đây lấy ấm nước, đem đầy đủ tiền không thiếu một phân đưa cho mẹ, mẹ liền suy nghĩ muốn chia cho các con có ít vốn riêng."
Đôi mắt của chị dâu cả Trần, chị dâu hai Trân cùng chị dâu ba Trần đều mở to! Bà Hàn chia cho các cô xong, sau đó mới cảnh cáo mà nói: "Đều quản lý tốt gia đình cho mẹ, không cần luôn nghĩ làm sao để nói những lời châm ngòi ly gián, Nhu Nhu không lấy một chút lợi lộc nào từ trong nhà này về cả, mỗi lần Quốc Bân đều mang sang đây bao nhiêu cá thì các con cũng ăn cả, sau này là thân thích còn phải gặp nhau, tâm nhìn không được quá hạn hẹp!”
"Mẹ nói đúng, chúng con đều đã biết" Cầm được tiền trên tay nên ba người chị dâu Trần thật sự vui sướng, mẹ chồng các cô nói cái gì thì chính là cái đấy.
Nhưng sau khi biết cái ấm nước quân dụng này là mua cho cô em chồng, trong lòng các cô tự nhiên là không vui mà lẩm bẩm nói thầm, ban đêm không thiếu cùng chồng mình nhắc đến chuyện này.
Nhưng trước mắt thật không phải thời điểm thích hợp để thuyết phục, không phải là cô em chồng không lấy tiền mồ hôi nước mắt từ nhà mẹ de sao?
Hơn nữa xem bộ dáng này của cô em chồng thật sự là hiểu chuyện, về sau có thể cần phải cẩn thận lui tới mới được.
Trần Nhu không quan tâm chuyện nhà mẹ đẻ, tuy rằng ấm nước quân dụng rất là tốt, nhưng sau khi cô mang về nhà thì vẫn phải đem nước đun sôi thêm một lần nữa, rồi mới rót vào bình để thử xem hiệu quả giữ ấm của bình như thế nào.
Để có được cái bình ấm nước quân dụng phải tiêu một chút tiền, nhưng Trân Nhu cũng không thèm để ý, về sau nhà cô phải sử dụng cái bình này nhiều lắm, lúc Quốc Bân đi săn thú hoặc xuống ruộng kiếm thêm công điểm, cô đều có thể cho nước vào bình nước quân dụng để anh mang đi uống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận