Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 85: Không Thể Chiếm Lợi Ích Nhà Nó

Chương 85: Không Thể Chiếm Lợi Ích Nhà NóChương 85: Không Thể Chiếm Lợi Ích Nhà Nó
"Chồng ơi, hôm nay anh muốn ăn gì?" Trần Nhu hỏi.
"Em tùy tiện làm món gì cũng được." Hàn Quốc Bân thêm nước ấm giặt quần áo xong liền nói, lúc nào tay nghề của vợ anh cũng tốt, làm gì ăn cũng đều ngon.
Trần Nhu cũng biết chồng mình dễ nuôi, không kén ăn, cơm chiều cô chuẩn bị làm mì sợi ăn.
Ở trong ô không gian thứ nhất cô có hai rương mì sợi hiện tại vẫn còn lại hơn một rương, rất ít khi lấy ra ăn, ngày mai anh phải bắt đầu làm việc, hôm nay làm đồ ăn ngon hơn một chút.
Đi vào trong ngăn tủ cầm một ống mì sợi.
Trần Nhu bỏ vào hết, không chỉ cho mì sợi, còn cho đập cho anh một quả trứng gà, cô cũng không ăn, sáng sớm nay đã ăn chung với anh rồi.
Một ngày nhiều nhất cô cũng chỉ ăn một quả trứng gà, không ăn nhiều lắm.
Còn lại là từ trong bát to múc một ít thịt ba chỉ chiên đã đông lại ra cho vào nồi, hương thơm bay nghỉ ngút, cũng không cần múc ra ngoài, trực tiếp dùng nồi ăn luôn là được.
Rất nhanh đã nấu xong hai chén mì lớn, Hàn Quốc Bân cũng vừa giặt xong quần áo, đã nghe thấy vợ anh gọi đến ăn mì sợi.
" Vợ ơi, em còn chưa làm trứng cho mình." Hàn Quốc Bân nhìn thấy trong chén của mình không chỉ nhiều thịt, còn có trứng gà, không khỏi nói.
Trong chén của mình có trứng gà, trong chén của vợ không có, như vậy sao được?
" Đừng so với em mấy thứ này, lúc anh không ở nhà mỗi ngày em đều cơm ngon rượu say." Trần Nhu nói.
Cô cũng không phải nói dối, trong lúc anh vào núi, thịt bò ngày nào cô cũng ăn thì không nói, canh thịt dê cô cũng có uống, dinh dưỡng đầy đủ.
Hàn Quốc Bân cười ra tiếng, đương nhiên không tin, coi như là vợ anh thương anh.
Anh cũng có qua có lại, gắp trứng gà đưa lại gần để cho vợ của anh ăn một miếng, Trần Nhu nhìn anh một cái, cũng chỉ cắn một miếng nhỏ, để lại cho anh ăn.
"Thịt anh cũng đừng gắp sang đây, anh tự ăn đi." Trần Nhu nhìn thấy anh muốn gắp thịt sang, nói.
Cũng chỉ cắt năm khối cho vào bát mì của anh mà thôi, của cô cũng không nhiều lắm, ba khối, nhưng ngày mai phải bắt đầu bắt đầu làm việc luôn rồi, nơi nào thật có thể hồ ăn hải ăn?
Đều đến đếm đầu ngón tay.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Hơn nữa mì sợi này đó là tế mặt, không cần nấu chung với thịt ăn đều có thể hút lưu mà làm người ta chưa đã thèm, so với lương thực phụ, này tế mì sợi kia chính là loại thức ăn ngon, có một mùi hương tử nồng đậm mạch.
Hai người đều ăn đến mức cảm thấy mỹ mãn, lại rửa dọn sạch sẽ, ngày mai phải bắt đầu làm việc, hôm nay cũng muốn nghỉ ngơi sớm một chút.
Hàn Quốc Bân lâu rồi không trêu chọc cô, hôm nay liền có chút nhịn không được.
Trần Nhu cũng kệ anh, rốt cuộc, cô cũng có chút muốn anh.
Hai vợ chồng đương nhiên là thoải mái dễ chịu ân ái một hồi, sau đó liền ôm nhau ngủ ngon.
Bây giờ còn chưa đến 7 giờ đâu.
Nhưng trong thôn mọi người đều nghỉ sớm như vậy.
Nhà họ Hàn bên này đang nói về chuyện của hai người bọn họ.
Bà Hàn là cảm thấy thằng hai khẳng định là kiếm được nhiều tiền: "Trước kia cuối năm cùng đầu năm đi ra ngoài, đều có thể lấy năm đồng tiền trở về, năm nay anh ta còn chăm chỉ hơn so với năm ngoái, còn có thể không kiếm được nhiều tiền? Nhưng một phân tiền cũng chưa đưa qua đây!"
Càng nói Bà Hàn càng thấy bực tức trong lòng.
Trước kia bắt thằng hai đi ra ngoài, anh ta đều dong dài không vui đi ra ngoài, nhưng là năm ngoái kết hôn xong, thời gian nông nhàn mỗi ngày đều chạy vào trong núi săn bắt.
Trong thôn cũng có người bắt được gà rừng thỏ hoang, nhưng trên cơ bản đều là nhà mình ăn, muốn tự mình đi bắt cũng là có thể, nhưng cơ bản không phương pháp.
Thằng hai nhà bà có phương pháp, nhưng trước nay đều không nói.
Nhưng mà không nói này kia, thấy anh đi cần mẫn như vậy, bà ta liền cảm thấy khẳng định là kiếm được nhiều, nhưng bên này bà một phân tiền cũng không được nhìn thấy, sống như vậy được sao?
"Kiếm là kiếm không ít, nhưng sợ là cũng không để dành được." cha Hàn nói.
Nói đến cái này, bà Hàn càng cảm thấy tức: "cái người đàn bà phá của kia mỗi ngày đều ăn thịt, hàng xóm hai bên nhà cô ta đều nói nhà cô ta khói dầu không tắt bao giờ"
"Đừng làm øì nữa, ở riêng rồi kệ cho bọn chúng tự sống cuộc đời của mình đi, bà cũng đừng nghĩ đến tiền của thằng hai nữa, Vợ thằng hai giờ đầu óc minh mẫn, chiếm không được tiện." Cha Hàn nói.
Đừng nói chiếm tiện nghi của nhà nó, đừng để vợ thằng hai chiếm tiện nghi của nhà mình là tốt rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận