Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 86: Không Khiến Người Chán Ghét Nữa

Chương 86: Không Khiến Người Chán Ghét NữaChương 86: Không Khiến Người Chán Ghét Nữa
Mẹ Hàn cũng tức, nhưng nghĩ đến Trần Nhu kia nhanh nhẹn mồm mép, nói: "Ta ngày mai đi cắt thịt, vợ thằng ba mang thai, mang đến cho cô ta bồi bổI"
Không thể để cho vợ thằng ba ăn uống kém hơn so với vợ thằng hai, sau này cháu trai sinh ra cũng phải so với nhà thằng hai trắng trẻo béo khoẻ hơn!
Tống Hiểu Ngọc mang thai vừa vặn hơn một tháng, tính ngày tháng, chính là có thai trong lúc hai người bọn họ đi ở nhà vợ, Hàn Quốc Lâm cao hứng đến không được.
Hiện giờ Tống Hiểu Ngọc quay về ở nhà chông bên này, mỗi ngày đều là Hàn Quốc Lâm đưa đón đi làm.
Cho nên đừng nhìn cô ta là gả vào nhà nông thôn, nhưng ở Cung Tiêu Xã thực sự có không ít người hâm mộ cô ta, ai không biết cha mẹ chồng cô ta đối xử với cô ta giống như con gái ruột? Hơn nữa chồng lớn lên cũng rất đẹp trai, lại là ghi điểm viên, đi làm tan tâm anh ta đều tới đưa đón, nhà chồng như vậy kể cả ở nông thôn cũng vui.
Hơn nữa cũng không phải ở nông thôn đều không tốt, ở nông thôn có phần lương, lương thực nhiều a.
Không giống các cô đều có số lượng nhất định, có tiền cũng chưa chắc có thể mua được, đều phải buộc chặt đai lưng mà sống.
Tống Hiểu Ngọc đối với việc mình mang thai cũng rất cao hứng, biết nhà anh hai chồng của cô ta chắc chắn kiếm lời được một ít tiền, nhưng cô ta cũng không quan tâm về việc đó, dựa vào việc này có thể kiếm được bao nhiêu?
Năm nay tiền lương của các cô, nhiều hơn một khối, hơn nữa phiếu định mức cũng sẽ được chia nhiều hơn một chút, mà cha mẹ chồng của mình cùng chồng mình đều có công điểm, Tống Hiểu Ngọc cảm thấy cuộc sống nhà mình một chút cũng không kém.
Còn phải hâm mộ nhà anh hai chồng sao? Không cần thiết phải như vậy.
Ngày hôm sau liền bắt đầu làm việc.
Trần Nhu còn chưa cần đi cắt cỏ heo, liền ở nhà, làm cơm sáng cho Hàn Quốc Bân để cho anh được ăn no mới đi làm, cô liền ở trong phòng khâu khâu vá vá.
Mẹ cô từ chỗ cậu của cô cắt cho cô một khối vải mang tới đây, đây là của bà ngoại đưa cho cháu trai nhỏ, Trần Nhu cũng không một hai phải trả tiền.
Thời gian trước mắt ở nhà nhàn rỗi liền bắt đầu làm quần áo cho nhóc con chưa ra đời.
Vải dệt khó có được, Trần Nhu đương nhiên không có khả năng làm vừa người, đều là làm khá lớn.
Hơn nữa cô cũng nghe nói, trẻ con cứt đái nhiều, muốn chuẩn bị tã nhiều một chút.
Cô đã tính rồi, cây trồng vụ hè xong xuôi sẽ sinh, khi đó còn nóng tã giặt sạch cũng dễ dàng khô, không ảnh hưởng nhiều lắm.
Mấy tháng sau trời lạnh, nhóc con cũng lớn lên một chút rồi, có thể canh thời gian xi tiểu cho nhóc con.
Cũng đủ quần áo để quay vòng.
Trần Nhu liền làm cho nhóc con hai bộ quần áo lúc ba tháng để thay, còn lúc nhỏ dùng tã bọc lại là được.
Cô cũng lắng làm cả chăn bông nhỏ, lại nhờ mẹ cô mua một khối từ chỗ cậu cho cô, từ trong không gian của cô lấy ra được áo lông vũ cắt ra may thành chăn bông nhỏ, chăn bông này chính là chăn che nhỏ của nhóc con, che đến bảy tám tuổi đều không thành vấn đề.
Trên cơ bản Trần Nhu chính là ở nhà làm mấy thứ này, còn lại là nấu cơm, Hàn Quốc Bân nhìn thấy cô làm quần áo trẻ em cùng với chăn nhỏ cũng rất hiếm lạ.
Người đàn ông này cũng rất mong chờ thành viên mới của gia đình ra đời.
vào ba tháng sau khi khai xuân, mấy thứ đồ của nhóc con trong bụng đã được Trần Nhu không sai biệt lắm, sau này còn thiếu một ít đến lúc đó lại nhìn rồi bổ sung sau là được.
Mà Trần Nhu cũng không ở nhà nhàn rỗi, đi theo các chị em phụ nữ cùng nhau ra ngoài đào rau đại.
Rau hẹ trong ruộng cũng là từ tháng trước đã có thể ăn.
Trân Nhu hôm nay đào rau dại trở về liên làm canh rau đại, lại từ sau nhà cắt một phen rau hẹ, tháng trước từ lúc Hàn Quốc Bân bắt đầu đi cô cũng đã làm cho anh hai lần bánh rán nhân hẹ, thật sự rất thơm, bất quá chính là quá phí đầu, tháng này liền không làm.
Hàn Quốc Bân tan tầm trở ăn canh rau dại, còn có rau hẹ xào mỡ heo, món chính chính là bắp bánh bột ngô.
Chạng vạng hôm nay hai vợ chồng đang ở ăn cơm chiều, Trần tam ca đến nhà tặng cho cô hai con ngỗng con.
Trần tam ca bây giờ rất thích qua nhà em gái, em gái bây giờ hiểu chuyện hơn nhiều rồi, không khiến người ta người ghét nữa, qua đây nhiều cũng tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận