Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 92: Cảm Thấy Tim Mềm Nhũn

Chương 92: Cảm Thấy Tim Mềm NhũnChương 92: Cảm Thấy Tim Mềm Nhũn
Đêm nay Hàn Quốc Bân đừng nghĩ có thể được ngủ.
Bà mụ có kinh nghiệm trong thôn rất nhanh đến đây, vừa thấy đã mở bốn phân, cũng không dám chậm chạp.
Cái thai này vẫn luôn lăn lộn đến hơn hai giờ đêm mới sinh, đối với thai đầu như Trần Nhu mà nói, sinh như vậy cũng đã được tính là rất nhanh rồi.
Một nhóc con mập mạp hơn năm cân, bà mụ vẫn luôn miệng khen: " Đúng là một nhóc con mập mạp rất có phúc khí nha, lớn lên giống hệt mẹ nó, này về sau khẳng định là một thanh niên rất đẹp trai."
Bà mụ thu dọn nhanh nhẹn, liền đem nhóc con đặt ở bên cạnh Trần Nhu, mở cửa đi ra ngoài Hàn Quốc Bân mới tiến vào.
Xem mặt anh đã trắng bệch rồi, bà mụ liền cười: " Làm sao mà sợ đến mức như thế, con năm đó cũng là bà đỡ đẻ đấy, còn có thể không tin được tay nghề của bà sao?"
"Chắc chắn là tin bà rồi ạ." Hàn Quốc Bân nói.
"Được rồi, nấu cháo đường đỏ mang vào đi, xong rồi không có vấn đề gì." Bà mụ nói.
Hàn Quốc Bân tiễn người ra khỏi cổng, lúc này mới múc một bát cháo vào nhà.
"Vợ ơi." Hàn Quốc Bân vợ mình, còn có một nhóc con bé nhỏ đang nằm im bên cạnh, trong lòng rất xúc động.
"Đói bụng." Trần Nhu cười nói.
Hàn Quốc Bân thấy thế liền nhanh nhẹn làm ấm cháo đường đỏ rồi múc lại đây bón cho vợ anh, Trần Nhu uống cháo đường đỏ lúc này cảm giác mới khá hơn nhiều, nói: "Nhìn con anh đi."
Hàn Quốc Bân lúc này mới nhìn đến con mình, mắt của nhóc con còn chưa mở, vẫn còn nhắm tịt, cả người trắng trắng mềm mềm, nhìn đến mức tim của Hàn Quốc Bân cũng mềm nhũn.
"Anh ngủ nhanh đi, ngày mai còn phải bắt đầu làm việc, sáng sớm đi gọi mẹ em đến." Trần Nhu nói.
" Anh không mệt." Hàn Quốc Bân nói, anh ấy cảm thấy anh có thể nhìn vợ con mình cả đêm.
Anh không mệt nhưng Trần Nhu lại mệt mỏi, không lâu sau liền ngủ rồi, Hàn Quốc Bân nhìn vợ con của mình, mãi cho đến hơn bốn giờ mới thiếp đi một chút.
Không ngủ nhiều, nhanh chóng rời giường nấu cháo, thấy vợ anh còn ngủ nên anh cũng không gọi, đi đến nhà cha mẹ vợ của anh.
Cha Trần cùng các anh đều đi ra ngoài từ lúc trời còn chưa sáng. Mẹ Trần ở nhà nấu cơm, nhìn thấy con rể giờ này đã sang đây, trong lòng bà cũng đã giật mình, quả nhiên nghe con rể nói con gái bà sinh rồi, mẹ tròn con vuông.
"Tốt, tốt!" mẹ Trần rất vui vẻ: "Con ăn cơm sáng chưa? Chưa ăn thì vào đây ăn một ít đã?"
" Ở nhà con nấu cháo xong rồi." Hàn Quốc Bân nói.
"Vậy con về trước đi, ăn cơm xong còn phải đi làm, trong nhà giao cho mẹ." Mẹ Trần mẫu liền nói.
Hàn Quốc Bân gật đầu: "Con cám ơn mẹ."
Hàn Quốc Bân di về trước, mẹ Trần mang theo trứng gà, lại bắt thêm một con trứng gà mái già không đẻ trứng được nữa đi đổi một con gà trống con, chuyên môn cho con gái bà lưu trữ xuống sữa!
Dặn dò vợ thằng ba xong xuôi hết rồi sang nhà con gái nhỏ.
Lúc mẹ Trần đến, Hàn Quốc Bân đã bắt đầu đi làm việc, cũng nhân tiện nói với cha mẹ anh chuyện tối qua vợ anh sinh con.
Cha mẹ Hàn đã biết rồi, cùng ở một thôn, ngày hôm qua con dâu mình bắt đầu sinh thì trong thôn đã truyền khắp nơi, sáng sớm hôm nay bà mụ còn đi khắp nơi khen nhóc con mập mạp hơn năm cân, thật là có phúc.
Làm sao mà bọn họ không biết được.
Nhưng mà cũng không tỏ vẻ gì, rốt cuộc đây cũng không phải bọn con trai bọn họ sinh ra.
Hàn Quốc Bân chỉ là thông báo một chút cho nên cũng không cảm thấy thất vọng, con của anh không có ông bà nội thương cũng không sao, vẫn còn có ông ngoại và bà ngoại thương đấy thôi.
Hàn Quốc Lâm liền rất hâm mộ: "Cũng không biết Hiểu Ngọc là con trai hay con gái."
Hàn Quốc Bân không nói gì, nhanh chóng đi làm việc.
Trong nhà bên này Trần Nhu đã tỉnh lại, mẹ Trần bưng cháo trứng gà đang bón cho cô, nói: "Cảm giác như thế nào?"
"Đều khá tốt." Trần Nhu cười nói.
"Vậy còn được, việc gì cũng đừng bận tâm, nghỉ ngơi thật tốt, còn lại việc gì để mẹ làm nốt cho." mẹ Trần nói.
"Mẹ, buổi trưa nhà họ Mã cách vách đi đưa cơm, mẹ làm cho Quốc Bân một phần cơm trưa nhờ họ mang đi giúp con nha." Trân Nhu nói.
"Còn cần con nói mấy việc đó hả? Ăn nhanh lên, ăn xong rồi đi ngủ tiếp đi." mẹ Trần nói.
Trần Nhu cười cười, bưng bát cháo ăn hết, sau đó thật cẩn thận xuống giường đất rửa tay, lúc này mới quay về giường nằm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận