Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 93: Gả Vào O Phúc

Chương 93: Gả Vào O PhúcChương 93: Gả Vào O Phúc
Mẹ Trần bắt đầu quan sát cháu ngoại, nói: "Lớn lên giống Nhu Nhu, như này mà lớn lên nhất định rất hút con gái."
Trần Nhu cười tươi, con trai lớn lên chắc chắn là giống cô rồi, tuy rằng còn nhỏ, nhưng mà cô lại sinh cảm giác quen thuộc vô cùng.
Nhìn đến nhóc con này, trái tim cô cũng cảm thấy mềm đi.
Sau đó chính là thời gian ở cữ của Trần Nhu.
Mà lúc cô ở cữ cũng là thời gian vừa đẹp, gặt lúa mạch xong rồi ngô cũng trồng sắp xong, chính là thời điểm nhàn hạ khó có được trong năm.
Hàn Quốc Bân mỗi ngày làm việc xong đều có về đầu tiên, ngoại trừ bảy ngày đầu, về sau đều không cần mẹ Trần phải giúp đỡ nhiều.
Chỉ cần sang đây nấu cơm là được, tã cứt đái những cái đó đều có con rể đi làm về lo liệu.
Mẹ Trần đối với con rể cũng rất vừa lòng, người già chọn đúng là không sai.
Hôm nay mẹ Trần qua đây liền nhìn thấy con gái đi xuống đất, lập tức thay đổi sắc mặt:" Con xuống đất làm gì? mau nằm lại giường cho mẹ!"
Trần Nhu nhìn thấy mặt mẹ cô đen lại rồi, cũng nghe lời nằm xuống, cười nói: " Mẹ con không sao, sắp mười ngày rồi, xuống dưới đất đi lại một chút cũng khá tốt".
" Có phúc không biết đường hưởng!" Mẹ Trần trừng mắt nói: "Chúng ta năm đó sinh con xong chỉ được nghỉ ngơi ba ngày, còn có người nghe nói chỉ được nghỉ ngơi một ngày phải đi làm, đừng nói ở cữ, nghỉ ngơi mấy ngày đều là xa xỉ, đến lúc già mang theo một thân bệnh tật, con được nghỉ lại còn không thích? ở trên giường đất nằm không được xuống dưới cho mẹ!"
Khác với các bà năm đó sinh con, con gái bà bây giờ sinh trong tháng này, quả thực giống như gả vào trong ổ phúc!
Trần Nhu vâng lời gật đầu, một chút cũng không đám phản bác.
Trần mẫu giáo huấn một hơi liền tới đây ngắm nghía tiểu cháu ngoại, đầy mặt tươi cười nói: "Thật là rất mềm mại, con xem cháu ngoại nhỏ của mẹ, cũng thật trắng nõn, làng trên xóm dưới tìm không ra đứa thứ hai như vậy, đều là Quốc Bân có bản lĩnh, có thể cho con ăn chân heo hầm đậu phộng xuống sữa."
Từ khi Trần Nhu bắt đầu ở cữ, thời gian còn cây trồng vụ hè không có biện pháp, sau nửa đêm lanh đã phải dậy ra ngoài thu hoạch lương thực, nhưng cây trồng vụ hè xong xuôi, Hàn Quốc Bân mỗi ngày dậy sớm, việc đầu tiên là đi trấn trên mua chân heo.
Lại còn dặn dò người bán thịt, chân sau của con heo anh đều đặt hết , nhưng mà người bán thịt không đồng ý, mang thai sinh con lại không phải chỉ có mỗi mình vợ anh, hơn nữa cũng có quy định, ai dám để cho anh đặt hết hàng?
Chân heo không đắt, một cân chân heo cũng chỉ có hai mao tiền, nhưng mà ăn thực sự rất ngon.
Chẳng qua Hàn Quốc Bân làm xuống sữa nhưng không chỉ có chân heo hầm đậu phộng.
Ngoại trừ chân heo, Hàn Quốc Bân tan làm trở về một chút cũng không ngại mệt, liền đi bắt cá, Trần Nhu lâu lâu cũng có canh cá trích uống có thịt cá ăn.
Còn có trứng gà trước kia để dành để cho cô ăn lúc ở cữ, công việc trong nhà cũng hoàn toàn không cần cô chạm tay vào, có thể nói tháng này quả thực là rất thoải mái.
Ngay cả cách vách nhà họ Mã Chu Trân lại đây nhìn cuộc sống tháng này của cũng hâm mộ cực kỳ.
Nói thẳng ra là so không được, so không được.
Chu Trân cũng là người từng trải, nhưng cô năm đó ở cữ cùng Trần Nhu so ra còn kém rất xa, hơn nữa như cô ta làm sao mà được gọi là ở cữ, tốt lắm cũng chỉ là sinh con xong được nghỉ ngơi mấy ngày mà thôi.
Trần Nhu như này, đây mới đúng là chân chính được ở cữ.
Gà trống, trứng gà, canh cá, còn có chân heo, mỗi ngày đều được ở trên giường đất nằm, kia quả thực là cùng lão Phật gia không khác biệt lắm. Chu Trân cũng muốn nói ra bên ngoài, nhưng mà bị Trần Nhu cản lại, bảo cô ta đừng nói ra bên ngoài.
Trân Nhu chưa bao giờ thích nổi tiếng, đều là muộn thanh phát đại tài chủ, tháng này cô đúng là trải qua rất thư thái, tuy rằng tiền tiêu không ít, nhưng mà đây không phải còn phải cho con bú sao, một người ăn hai người bổ.
Trốn ở trong phòng nghỉ ngơi thì tốt rồi, cũng đừng nói ra bên ngoài.
Chu Trân cũng hiểu tính cô, cho nên cũng không nói ra ngoài, nhưng cô sinh con xong ở cữ lâu như vậy còn không ra khỏi nhà thì ở trong mắt người nhà khác cũng không khác gì gả vào nhà ổ phúc cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận