Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 94: Nhoc Con Đáng Yêu

Chương 94: Nhoc Con Đáng YêuChương 94: Nhoc Con Đáng Yêu
Hơn nữa Hàn Quốc Bân mỗi ngày đi bắt cá cho cho cô bồi bổ , mọi người trong thôn cũng đều biết.
Vì thế không ít các bà mẹ trong thôn đều mắng con gái cháu gái mình, thời trẻ muốn làm mai gả cho Hàn Quốc Bân, gả cho thằng nhóc này có kém cũng không đến nỗi nào đi.
Nhưng là cháu gái cũng không thấy buồn không hé răng nói về Hàn Quốc Bân, ánh mắt đều nhìn đến thanh niên khí phách hăng hái Hàn Quốc Lâm.
Nhìn xem hiện tại, trong thôn có người vợ nào có thể tốt số hơn so với vợ Quốc Bân?
Hiện tại cuộc sống của vợ Quốc Bân trong tháng này, như vậy mới được gọi là ở cữ!
Thân là mẹ vợ, mẹ Trần liền đặc biệt vừa lòng cùng cao hứng, gả được vào chỗ tốt hay không, lúc ở cữ có thể nhận ra được.
Từ cây trông vụ hè vội giao lương thực đuổi gieo đi sau, bà cơ bản cũng chỉ cần đến đây nấu cơm là được.
Còn lại tất cả mọi việc đều là con rể làm không cần bà chạm vào việc gì khác.
Mẹ Trần nghĩ lại cũng cảm thấy yên tâm, sau này chỉ cần con gái không là gì sai, nhóc con mập mạp cũng sinh ra rồi, ngày tháng sau này còn có thể kém được ư? Nghĩ đến đây, mẹ Trân đang ôm cháu ngoại liec con gái một cái nói: "Làng trên xóm dưới đều khó tìm ra một người được ở cữ như con, ngươi nếu là còn dám xuống giường để mẹ nhìn thấy, mẹ cũng không quản nữa, từ sau con tự làm việc đi, về sau già rồi lưu lại bệnh hậu sản, đừng trách người làm mẹ này không nhắc nhở con!"
Trần Nhu nói: "Mẹ, hôm nay ngày thứ mười sau sinh rồi, con cũng khoẻ lên nhiều rồi, nằm mãi cũng khó chịu."
"Nằm mãi còn khó chịu?" mẹ Trần trừng mắt nói.
Trần Nhu cười cười: "Con biết mẹ quan tâm con, nhưng mà sức khoẻ của con như nào con vẫn cảm nhận được, xuống giường đi lại một chút, còn thoải mái hơn."
Muốn cô ở trên giường đất một nằm một tháng cô thật đúng là làm không được, mười ngày qua cô khôi phục rất nhiều, đi lại nhẹ nhàng như vậy rất tốt.
Mẹ Trần nói: "Mẹ thấy con đúng là không nghe lời, muốn xuống giường đất cũng được, đừng đi lâu như vậy!"
"Con biết rồi." Trần Nhu gật gật đầu.
Lúc này bạn nhỏ Hàn Hàng ở trong lòng bà ngoại vẻ mặt táo bón, Mẹ Trần vừa thấy liên cười: "Đây là kéo."
Bạn nhỏ Hàn Hàng kéo một hồi, Trần mẫu liền đi đổ nước am rửa mông cho nó, rửa sạch lau khô xong mới đưa cho con gái bà.
Trần Nhu cũng cho nhóc con này bú sữa.
Đảo cũng còn xem như không khó nuôi, chỉ cần cho nó ăn no, giữ sạch sẽ cho nó, trên cơ bản chính là ăn uống ngủ.
Nhưng là bạn nhỏ Hàn Hàng đúng là được nuôi rất tốt, ai đến đây hỏi thăm nhìn thấy cũng đều không có không khen.
Kỳ thật Trần Nhu nhìn cũng vẫn còn tốt, đời trước lúc cô thu thập vật tư cũng từng nhìn thấy một ít trẻ con, như vậy mới gọi là ăn ngon, cánh tay nhỏ một ngấn một ngấn, tất cả đều là đô đô thịt.
Bạn nhỏ Hàn Hàng nhiều lắm cũng chỉ được xem như chắc nịch, đương nhiên như vậy cũng rất khó được.
Tống Hiểu Ngọc hôm nay đi làm về thì qua đây, hiện giờ bụng cô ta còn chưa quá to, còn khoảng ba bốn tháng nữa cũng phải sinh.
Cho nên muốn lại đây học hỏi một chút kinh nghiệm, nhưng Trần Nhu không có kinh nghiệm gì cho cô ta, muốn nhìn bạn nhỏ Hàn Hàng cô cũng sẽ không ngăn, mà nhìn Tiểu Hàn Hàng, Tống Hiểu Ngọc liền giật mình.
Lúc Trần Nhu sinh xong ngày hôm sau cô ta đến đây xem qua, hôm nay đây là lần thứ hai tới xem, không nghĩ tới Tiểu Hàn Hàng bộ dáng đã xảy ra thay đổi lớn như vậy. "Nhị tau chị dạo này đều ăn gì? Dem cháu trai của em nuôi đến mức mềm mịn béo trắng như vậy!" Tống Hiểu Ngọc nói.
Chị dâu bên nhà mẹ đẻ của cô ta cũng không phải chưa từng sinh cháu trai cháu gái, nhưng không được béo trắng như vậy, tất cả đều gầy guộc giống con khỉ con.
Nhưng bởi vì thiếu ăn thiếu uống, cũng chỉ có thể như vậy, nhưng mà trước mắt cô ta, cháu trai nhỏ chỉ được ở trong nhà đất nhưng mà lại nuôi được tốt như vậy!
"Cũng không ăn gì, chính là một chút chân heo cùng trứng gà, Quốc Bân cũng mỗi ngày xuống sông bắt cá, nhà mẹ đẻ bên kia của chị cũng tặng cho chị một con gà trống xuống sữa." Trần Nhu nói, những thứ này không có gì mà không nói được, đều là việc mà mọi người trong thôn đều biết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận