Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 95: Nhường Vợ Ăn Ngon

Chương 95: Nhường Vợ Ăn NgonChương 95: Nhường Vợ Ăn Ngon
Nhà mẹ đẻ tặng cho cô một con gà nhưng mà cô cũng không để cho nhà mẹ đẻ bị thiệt, cùng ngày cô đã kêu Hàn Quốc Bân đem ngỗng nhà cô biếu một con sang bên đó.
Lúc trước đưa sang nhà mẹ đẻ thì hai con ngỗng con cũng lớn được ba tháng, nhà cô là gia đình nhỏ, không có cách nào nuôi được hai con, đưa cho nhà mẹ đẻ cô lại vừa đẹp.
Cũng vì nhà cô đưa một con ngỗng trắng nuôi béo tốt sang nhà họ Trần để nuôi lấy trứng ăn, cho nên mấy người con dâu bên nhà họ Trần một câu cũng không nói.
Tống Hiểu Ngọc hỏi cô trước khi sinh ăn gì, Tiểu Hàn Hàng lúc sinh ra chính là hơn năm cân, vào thời này trẻ em hơn năm cân chính là danh xứng với thực đại béo tiểu tử.
Trần Nhu cười nói: "Khi đó có thể ăn gì quý giá đâu chứ, chẳng qua là mùa đông năm ngoái, Quốc Bân vào núi bắt cho chị không ít thịt cá, mỗi ngày hầm cá ăn."
Thịt cá thật sự ăn rất ngon, cô ăn mỗi ngày rất bổ dưỡng, tuy rằng cô không có quan hệ tốt với Tống Hiểu Ngọc, nhưng nếu cô ta muốn nghe mấy chuyện này cô cũng dựa theo tình hình thực tế để nói.
Cô cũng đã làm mẹ, cũng là có thể hiểu được tâm tình Tống Hiểu Ngọc.
Nhưng chuyện cô ăn nhiều cơm ăn thêm cháo thịt bò, những việc đó cũng không cần phải nói.
Tống Hiểu Ngọc sau khi trở về cố gắng ăn thêm nhiều cơm với ý đồ muốn sinh một nhóc béo hơn con của chị dâu hai.
Đây chính là làm khổ Hàn Quốc Lâm, nhưng cũng không thể không nói, anh ta cũng đã đi thăm con trai nhà anh hai rồi, đích xác không thể chê được, trắng trẻo mập mạp, nhìn rất đáng yêu.
Anh ta cũng muốn có một đứa con như vậy. Cho nên khẽ cắn môi, mua thịt heo về!
Hàn Quốc Bân buổi trưa đã trở lại.
Trần Nhu nhìn đều không nhẫn tâm, nàng ở cữ là nghỉ ngơi rất tốt, cả người đều phảng phất toả sáng giống như mùa xuân thứ hai.
Theo như mẹ cô nói chính là, lúc ở cữ này chính là lúc phụ nữ thay hình đổi dáng, chỉ cần ở cữ nghỉ ngơi tốt, bệnh gì cũng có thể hết.
Nàng đúng là nghỉ ngơi rất tốt, cả người mềm trắng như nước, bởi vì không cần đi ra ngoài phơi, da cô lại thuộc về loại này che chắn kỹ là có thể trắng.
Vừa nhìn thấy Hàn Quốc Bân phơi đến màu đồng cổ liền hình thành sự đối lập rõ ràng.
Đặc biệt Hàn Quốc Bân thật sự mệt, cả người gầy, chỉ còn lại đôi mắt phân rõ trắng đen lại sáng ngời có thần kia.
Cũng không phải Trần Nhu làm ra vẻ đau lòng người đàn ông của mình, Hàn Quốc Bân từ khi nàng sinh hài tử tới nay thật sự gầy đi rất nhiều.
Chỉ là làm cha, người gặp việc vui tâm tình sảng khoái, tỉnh thần cực tốt, một chút cũng không chịu ảnh hưởng.
Mẹ Trần đã đem cơm trưa nấu xong, nấu khoai lang ăn kèm móng heo hầm đậu phộng, mặt khác còn có một bát canh trứng cà chua, đây là Trần Nhu yêu cầu riêng.
"Đem cái móng heo này ăn." Trân Nhu cho hắn gắp một khối chân heo, nói.
"Anh ăn khoai lang là được." Hàn Quốc Bân ngây ra một lúc, liền cười nói.
"Em ở đây vẫn còn, anh ăn một khối, đậu phộng cũng ăn nhiều một chút, gần đây gây quá." Trân Nhu nói.
Hàn Quốc Bân nhếch miệng cười tươi, nhưng cũng không ăn miếng chân heo này, vợ anh còn phải cho con bú nên không được thiếu món ăn này được, anh lại không có sữa, cần gì phải gì ăn chân giò làm gì?
Trần Nhu nhìn khối móng heo bị gắp đến trong chén, có chút bất đắc dĩ.
"Vợ ơi em ăn nhiều một chút, ngày mai anh lại đi mua." Hàn Quốc Bân nói. Trân Nhu liên mặc kệ hắn, ăn chân heo đậu phộng, canh trứng cũng uống một ít, còn lại liền giao cho anh ăn hết.
Hàn Quốc Bân đem đồ ăn còn lại ăn hết, cũng là nước luộc không ít, tự mình đi thu dọn chén đũa sau đó mới vào xem con trai.
Tiểu Hàn Hàng lớn lên rất tốt, vẫn còn đang ngủ, cùng em bé trên tranh tết oa oa không khác nhau là mấy, xem đến tâm Hàn Quốc Ban đều mềm mại.
"Nằm xuống ngủ một lát." Trần Nhu nói.
Hàn Quốc Bân gật gật đầu, một nhà ba người ở trên giường đất ngủ.
Sau khi bên ngoài truyền đến tiếng còi bắt đầu làm việc, Hàn Quốc Bân liền mang theo ấm nước quân dụng lên rồi đi ra khỏi nhà, trước khi ra khỏi nhà Trần Nhu để anh uống hết cốc sữa mà cô đã pha, sau đó liền mặc kệ anh, ngồi nhà tiếp tục ở cữ.
Tháng này, Trần Nhu ở trong nhà khoảng chừng một tháng.
Cho nên khắp cả thôn đều nói rằng cô gả vào nhà có phúc, người khác muốn hâm mộ cũng không được.
Bà Hàn bên kia ý kiến là không nhỏ: "Gặp qua làm ra vẻ, còn chưa gặp qua làm ra vẻ như vậy, chúng ta năm đó cũng là sinh xong ngày thứ ba cũng phải bắt đầu làm việc, phụ nữ có thể gánh nửa bầu trời, nếu là mỗi người đều giống cô ta như vậy, đàn ông trong nhà phải mệt thành dạng gì?" Ý gì? Đây là có ý gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận