Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 98: Cho Quà Cháu Ngoại

Chương 98: Cho Quà Cháu NgoạiChương 98: Cho Quà Cháu Ngoại
"Rất bướng bỉnh, cả ngày bẩn hề hề giống như hai con khỉ nhỏ vậy." Chị tư nói: " Cháu trai của chị đâu, nghe mẹ nói nhìn rất trắng trẻo mập mạp?"
Trần Nhu nói: "Đang ngủ ở bên trong kìa."
Nói xong cũng đưa chị tu của cô vào nhà nhìn bạn nhỏ Hàn Hàng, vừa nhìn thấy cháu trai nhỏ, chị tư cũng rất kinh ngạc: " Không nhận ra em như vậy mà cũng biết chăm con nha",
Nhìn thấy cháu trai nhỏ của mình, béo trắng, quả thật không khác gì em bé trên tranh tết, chị ta lúc ấy mang thai đôi, bởi vì rất hiếm có.
Nhà chồng chị ta mấy thế hệ đều chưa có ai mang thai đôi, cho nên cha mẹ chồng cũng đều coi trọng, cô ăn uống cũng không tồi, chồng chị cũng thường xuyên đi câu cá bắt gà cho chị ta bồi bổ.
Hai đứa con lúc sinh ra cũng khoảng tâm bốn cân, như vậy cũng là rất không tồi rồi, vừa sinh ra mẹ chồng thấy là hai đứa cháu trai liền vui mừng đến không chịu được, tiêu tiền mua móng heo xuống sữa cho chị ta.
Sữa cũng rất tốt, lớn lên cũng béo, ít nhất so với mấy đứa trẻ con thời đó cũng tính béo hơn, nhưng nếu so với em gái chị ta thì cũng không tính là béo nha
Chị ta cũng không biết em gái không đàng hoàng này của chị ta cũng biết chăm con như vậy?. " Em Ở cữ sợ ăn đến rất tốt đi." chị tư nói.
Trẻ con còn bú sữa lớn lên tốt như vậy, không cần nói cũng biết nhất định sữa rất tốt, muốn sữa tốt thì nhất định phải ăn ngon, hiển nhiên sắc mặt em gái cô hiện giờ tốt như vậy, cũng không biết đã ăn bao nhiêu thứ tốt?.
"Quốc Bân mỗi ngày đi mua chân heo cho em, còn câu cá hầm cho em ăn, nhóc con này đương nhiên cũng không thiếu ăn." Trần Nhu nói.
Chị tư liền nói thì ra gả chồng sau một năm không gặp thay đổi nhiều như vậy, hoá ra thật là gả vào trong ổ phúc.
Năm nay mùng Hai tháng giêng ngày con rể về chơi, chị cùng chồng chị không về, mùng 3 mới về cũng vẫn cùng Trần Nhu không gặp được nhau, cho nên tính từ sau khi Trần Nhu đi lấy chồng, đúng là hơn một năm không gặp rồi.
Cô em gái này thay đổi tính nết dường như chị tư cũng không bất ngờ lắm, dù sao cũng lấy chồng rồi, đã làm mẹ rồi, cùng trước kia không giống nhau nha, cuộc sống vẫn trôi qua hàng ngày.
Bây giờ, chị tư đến đây thấy như vậy, cũng cảm thấy vừa lòng, cuối cùng là giống điểm lời nói.
"Được rồi, trong nhà còn bận, cũng không nói chuyện với em nữa, chị đi về trước, em đem trứng gà lấy ra cất đi, cái giỏ này chị còn phải cầm về." chị tư nói.
Trân Nhu hỏi: " chị lấy nhiều trứng gà như vậy đến đây, ngươi nhà chồng bên kia không nói chị à?"
"tiền riêng của chị cùng người khác đổi." chị tư nói, tuy rằng nhà chồng cô bên kia không chia nhà Ở riêng, nhưng mà trong tay cũng có chút tiền riêng.
"Sinh hài tử cũng không đi qua báo tin mừng." chị tư lại hừ nói.
"Lúc đó vừa vặn đuổi kịp cây trồng vụ hè, Quốc Bân mỗi ngày dậy sớm sờ soạng, nên chưa kịp nói." Trần Nhu một bên ra bên ngoài lấy trứng gà một bên nói.
Chị tư cũng không nói gì nữa, cầm cái giỏ nhỏ phải đi về.
"Chị tư, chị từ từ hãng đi." Trần Nhu nói, cầm chìa khóa liền đi mở ngăn tủ.
Chị tư kỳ lạ hỏi: "Sao thế, còn tính toán cho chị thứ gì tốt à?"
Trân Nhu cười nhẹ: "Em còn chưa mua đồ vật gì cho hai đứa cháu ngoại của em, trước đây không lâu mua một ít bánh quy với kẹo sữa, chị lấy về đi cho cháu trai em ăn."
Bánh quy là loại có nhân, huyện thành bên kia cũng hiếm khi có bán, cô từ đời sau mang đến, nhưng không sợ bị hoài nghi, cô cũng sẽ không biến, chỉ có thể nói vận khí cô tốt mua được như vậy.
Còn có đậu phộng bọc đường, cũng ăn rất ngon, dùng cái cái túi nhỏ gói cùng nhau cho chị tư cô mang về.
Không sai biệt lắm có non nửa túi, số lượng cũng không ít, chị tư rất kinh ngạc, cũng không cùng cô khách khí, nói: " vậy chị cầm về cho hai đứa anh trai của nó ăn?"
"Cầm äi." Trần Nhu gật đầu.
Chị tư cầm bánh quy cùng đường đi tới nhà mẹ đẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận