Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 99: Mang Tiếng Người Phụ Nữ Lười Biếng

Chương 99: Mang Tiếng Người Phụ Nữ Lười BiếngChương 99: Mang Tiếng Người Phụ Nữ Lười Biếng
Bà Trần đúng lúc đang ở nhà cho con ngỗng trắng trong nhà ăn. Trước kia trong nhà có hai con, hiện giờ chỉ còn lại một.
"Mẹ đang bận gì sao?" Trần tứ tỷ nói.
"Ừ, từ nhà em gái con sang đây đấy à?" Trần mẫu lại hỏi.
"Vâng, con vừa từ đó qua." Trần tứ tỷ gật đầu, sau đó kéo bà vào nhà.
"Chuyện gì mà lén lút như vậy." Trần mẫu khó hiểu nói.
"Mẹ mau nhìn xem đây là gì?" Trần tứ tỷ lấy bánh quy và tô đường cho bà xem.
"Em gái con cho hả?" Bà Trần nhìn thoáng qua rồi nói.
Bà đã từng ăn qua mấy loại này ở nhà con gái út.
Trần tứ tỷ kinh ngạc, mẹ cô thế nhưng lại không kinh ngạc chút nào, nhìn dáng vẻ có lẽ là đã từng ăn.
Vừa thấy biểu hiện của con gái lớn như vậy bà Trần liền biết chị ta đang suy nghĩ gì, tức giận nói: "Nhu Nhu bây giờ đã hiểu chuyện hơn nhiều, con đừng có giữ định kiến ngày xưa."
Trần tứ tỷ liền nói: "Còn không phải là tại con quá kinh ngạc sao. Hôm nay sang thăm nếu không phải vẫn là gương mặt kia thì con đã nghi ngờ con bé bị đổi hồn mất rồi."
Thay đổi cũng quá nhiều rồi. Từ sau khi chị ta lấy chồng, tuy rằng cũng thay đổi không ít, nhưng cũng không rực rỡ hẳn lên như em gái.
Bà Trần cười nói: "Vậy là con không thấy được Quốc Bân đối xử với con bé tốt đến thế nào rồi. Trong lòng con bé cảm động, tâm tự nhiên xác định thôi."
Con gái út thay đổi bà cũng nhìn ở trong mắt, trước kia vốn thật sự lo lắng, không dám gả xa.
Nếu giống như con gái lớn thì dù con bé gả xa bà cũng không lo lắng gì. Nhưng con gái út phải gả gần một chút, khi có chuyện gì ít nhiều còn giúp đỡ được.
Cũng là vì gần cho nên sau khi con bé kết hôn cũng không có dự định lớn gì.
Cũng may hiện tại đã tốt hơn, có con, cuộc sống sinh hoạt hằng ngày cũng vui vẻ hòa thuận, không cần bà cùng người bạn già nhọc lòng thêm nữa.
"Đúng vậy, muốn nói ánh mắt chọn con rể thì cha con vẫn là độc nhất. Trước kia cha cũng nói Đại Bang nhà con đáng tin, con chọn không sai." Trần tứ tỷ cười nói.
"Đại Bang cũng là đứa tốt, cha con lúc ấy vừa gặp đã hài lòng. Sau đó cũng ngầm nói với mẹ chuẩn bị cho con thêm nhiều của hồi môn." Bà Trần Cười. Trần tứ tỷ cũng cười, ở nhà mẹ đẻ chơi một lát rồi cũng ra về. trước lúc đi còn cho mấy đứa cháu trai cháu gái nhà mẹ đẻ một phần bánh quy và tô đường.
Hôm nay chị ta đến đây một mình, giờ phải trở về sớm. Lúc về còn mang theo hai quả trứng gà bà Trần cho hai đứa cháu ngoại sinh đôi tẩm bổ.
Lại nói đến Trần Nhu.
Cô đang bắt tay vào làm nôi. Hiện tại nhàn rỗi ở nhà thật sự không có việc gì làm, con thì còn nhỏ cần có người túc trực chăm sóc, thật sự không cách nào phân thân đi làm lấy công điểm.
Tuy vậy, cô nhớ đến lời tam tẩu bên nhà thì cũng có chút dự tính của riêng mình.
Hàn Quốc Bân buổi trưa quay về được ăn cháo thịt, nói: "Vợ, em đừng tiết kiệm. Đợi nông nhàn năm nay anh lại ra ngoài, em muốn ăn thịt thì cứ lấy mà nấu thoải mái."
Trần Nhu cười nhìn anh: "Em có tiếng là người phụ nữ lười trong thôn, tất nhiên sẽ không tiết kiệm giúp anh đâu."
Hàn Quốc Bân cười tươi, vợ anh vừa thơm vừa mềm, anh còn lạ gì đâu. Cái gì mà người phụ nữ lười chứ, anh cũng không thèm để ý chút nào.
"Nhà ta bây giờ tạm thời vẫn chưa xây được nhà ngói, cứ từ từ thôi." Trần Nhu thấp giọng nói.
"Ừ?" Hàn Quốc Bân nhìn cô. "Ai ai cũng biết anh vài núi săn thú, em sợ người khác nhân cơ hội đặt điều anh đầu cơ trục lợi. Chúng ta cứ chậm một chút, rồi cũng sẽ đến lúc hoàn thành thôi." Trần Nhu nói.
Đừng cho rằng nhà gạch không thoải mái, vẫn có thể đông ấm hạ lạnh.
"Quá lâu." Hàn Quốc Bân lắc đầu nói: "Việc này cứ để anh, em không cần lo lắng."
"Nếu như không đủ em có thể về nhà mẹ đẻ mượn một ít, còn có chị em bên kia cũng có thể mượn." Trần Nhu xem hắn không dao động, cũng liền nói.
Chỉ dựa vào một mình Quốc Bân nhà cô đã có thể xây được nhà ngói, nếu lộ ra thì không biết bao nhiêu người ghen ghen ganh tị? Như thế rất dễ xảy ra chuyện.
Những người ghen tị đến đỏ mắt đó sẽ về bàn tán Quốc Bân nhà cô đầu cơ trục lợi sợ là sẽ không ít.
"Đến lúc đó rồi nói." Hàn Quốc Bân đáp.
Trần Nhu cũng tạm bỏ qua, khoảng cách để xây được nhà ngói cũng vẫn còn lâu. Ăn cơm trưa xong, cô kêu Hàn Quốc Bân đi nghỉ ngơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận