Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 104. May mắn 2

Hôm nay có người nói bọn họ quá hời khi được làm người thân thích với Tống Sở, để con trai được vào làm trong nhà xưởng ép dầu, nhưng bọn họ cũng chẳng để ý tới mấy lời chua ngoa này.
Ngày trước là ai đã coi thường nhà xưởng ép dầu, người trong nhà thì đương nhiên phải giúp người trong nhà rồi, nên bọn họ mới kêu con trai mình tới giúp, kỳ thực cũng không ngờ sẽ được nhận nhiều đãi ngộ tới vậy.
Giờ bọn họ chỉ cảm thấy thật may mắn với quyết định lúc trước, càng sẽ không để con trai rời khỏi nhà xưởng, muốn vào làm trong nhà xưởng thì có bổn phận phải đi báo danh, ai kêu mấy người lúc trước không đi báo danh chứ.
Bọn họ chính trực như vậy, sao cháu gái bọn họ không bản lĩnh cho được?
Mấy con người nói lời chua ngoa này ghen tị cả đời chưa hết, nên bọn họ rất tự hào!
Tống Sở vừa vào cửa đã được hai người chị dâu họ nồng nhiệt tiếp đón, đây đúng là chuyện hiếm mới xảy ra lần đầu tiên.
Cô cũng cười cười rồi chào hỏi lại người nhà họ Đường.
Đường Dân bây giờ nhìn cháu gái, nhìn thế nào cũng thấy vừa lòng: “Sở Sở, có việc gì không cháu?”
Tống Sở gật đầu: “Cháu muốn tìm cậu có chút việc.”
Tống Sở ngồi xuống, nói qua một lượt về chuyện đổi công việc trước.
Đường Dân nghĩ một lúc rồi nói: “Đổi công việc thực ra cũng không có nhiều vấn đề, để người gánh phân mỗi tháng nhận ba bịch đường, nhất định sẽ có người tranh giành đòi làm, sẽ không có ai đàm tiếu đâu.”
“Nhưng để người của chuồng trâu cắt cỏ cho heo, công việc này có nhẹ quá không? Dù sao nếu cấp trên điều tra ra được gì, sẽ có chút khó giải quyết.”
Bản thân ông không có ý kiến gì với người của chuồng trâu, ngoại trừ kêu bọn họ làm việc ra, việc phân chia lương thực cũng không lo không bị ăn bớt, thậm chí còn chia cho nhiều hơn chút.
Nhưng dù sao đây cũng là điều động phần tử xấu đi làm việc, cấp trên một mực muốn khiến bọn họ chịu khổ mà sửa đổi.
Tống Sở nói một chút về nội dung của tờ báo sáng nay mà cô vừa đọc: “Cậu à, từ mấy tờ báo này thực ra có thể thấy được, bây giờ chính sách cũng bắt đầu thay đổi và nới lỏng ra hơn rồi.”
“Cháu cảm thấy mấy phần tử xấu sẽ không tiếp tục bị vậy nữa đâu, nói không chừng hai năm nữa là có thể quay về được rồi, tỏ nhiều thiện ý với bọn họ chút, chắc chắn sẽ có lợi cho cậu và mấy người trong thôn.”
“Hơn nữa cắt cỏ cho heo ăn thì cũng là làm việc mà, bọn họ ngày trước cũng gánh phân, cấp trên có điều tra thì cũng không cần phải sợ.”
Đường Dân ngẫm nghĩ một lát: “Được, vậy cứ làm theo cách của cháu đi.”
Vì thôn bọn họ cũng không đấu đá với người ở chuồng trâu, cũng không tuyên truyền quyết liệt rằng bọn họ là phần tử xấu, nên người trong thôn cũng chẳng đặt sự chú ý của mình lên người bọn họ, lén sắp xếp đổi công việc cũng chẳng sao.
Tống Sở thảo luận xong lại cười nói tiếp: “Cậu à, thanh niên tri thức Cố ở bên này cũng nghiên cứu ra thiết bị ấp trứng gà con rồi. Có thể ấp ra được gà con với số lượng lớn, bọn cháu đã chuẩn bị hai ngày để đến nhà máy cơ giới xin được sản xuất.”
“Thí nghiệm ấp trứng gà con thành công rồi, cháu muốn mở một trại nuôi gà trong thôn.”
Lúc trước Đường Dân cũng nghe qua việc Tống Sở nói muốn mở trại nuôi dưỡng rồi, vốn dĩ tưởng cô chỉ nói đại thôi, không ngờ đã hành động nhanh như vậy rồi.
“Mở trại nuôi gà không dễ chút nào, cả một đám gà không dễ nuôi thế đâu!” Ông nói.
Tống Sở lấy một cuốn sổ từ trong chiếc túi đeo ở sau lưng, đưa tới cho Đường Dân: “Lần trước cháu đi thư viện tích lũy được rất nhiều tài liệu về phương thức nuôi gà, phải nuôi nhiều gà nên cháu muốn xem trước.”
Đường Dân nhận lấy cuốn sổ rồi tỉ mỉ xem, càng xem càng kinh ngạc.
Hóa ra nuôi lợn nuôi gà cũng được chú trọng như vậy, bảo sao lúc trước trong công xã có thôn mở một trang trại nuôi gà nhưng lại khiến gà bệnh mà chết hết, hóa ra là do không nuôi gà một cách khoa học.
Ông là người quyết đoán dám nghĩ dám làm, thấy thành tích mà nhà xưởng ép dầu của Tống Sở tạo ra được, nên vẫn nguyện tin cô thêm lần nữa.
“Nếu cháu đã chuẩn bị đầy đủ như vậy rồi, vậy thì cứ thử đi, nuôi tốt được thì cậu cùng mấy cán bộ trong thôn chắc chắn sẽ giúp đỡ thêm cho.”
Tống Sở cười lên: “Cảm ơn cậu, cháu nhất định sẽ làm thật tốt.”
Thật may mắn khi cô có một đại đội trưởng là người cậu thông suốt nguyện ý chiều theo công việc của cô như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận