Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 121. Sao lại tốt như vậy 1

Trong những ngày kế tiếp, Tống Sở không phải là dẫn người lên núi hái quả trà thì cũng sẽ dạy người trong thôn lái máy cày.
Hai nhân viên kế toán cũng đã được chọn xong, một người là thanh niên tri thức còn một người là học sinh trung học trong thôn, nhân viên chấm điểm cũng là một thanh niên tri thức.
Bốn ngày sau, Tống Sở mang theo dầu, dẫn theo Cố Việt lái máy cày vào thành thị.
Cố Việt qua nhà máy cơ giới hướng dẫn chỉ bảo còn cô thì đến xưởng trang phục đổi quần áo.
Ngoại trừ việc đổi dầu cho xưởng trang phục bên này ra, cô còn biếu gà rừng cho Quách Hà và chủ nhiệm Ngô, làm cho hai người đều rất vui mừng.
Chủ nhiệm Ngô lại càng để tâm thêm, còn dắt theo Tống Sở đến nhà kho để xem một lô quần áo lao động sản xuất trước đó vẫn đang chờ xử lý còn nằm trong kho, sau khi cô xem xong thì đều lấy cả.
Sau khi chất xong quần áo, Quách Hà kéo theo Tống Sở cùng đến căn tin ăn cơm.
Hai người vừa ăn vừa tán phét.
Tống Sở ăn những món ăn trong đĩa, tươi cười hỏi: "Chị Hà, bình thường tụi chị ăn những đồ ăn giống thế này sao?"
Quách Hà trả lời: "Cải trắng, rau xanh, củ cải trắng, khoai tây. Thông thường đều là những món xào này thay phiên nhau, sao thế?"
"Tôi phát hiện trong thành thị có khá ít loại rau củ, bình thường tụi chị mua đồ ăn có tiện không thế?" Tống Sở lại hỏi.
Quách Hà cười nói: "Những món tụi tôi ăn về cơ bản thì đều là những thứ này, mua đồ ăn thì phải xếp hàng từ sáng sớm, nếu không thì hết hoặc là không mua được đồ gì ngon."
Nhà cô ta hai người đều là công nhân, cơm trưa đều là ăn ở căn tin, bữa tối mới nấu ở nhà, hàng ngày trước khi đi làm cô ta đều phải đi xếp hàng trước mua đồ ăn xong vậy mới đi làm được.
"Sao cô lại hỏi đến chuyện này?"
Tống Sở cười đáp: "Bỗng nhiên tôi có chút ý tưởng, lần này quay về liệu có thể nuôi cấy thử ra được nhiều loại rau của quả hay không."
"Bây giờ thôn tụi cô ruộng đất sở hữu riêng của mỗi nhà mỗi hộ không nhiều đúng chứ? Có thể trồng nhiều loại được sao?" Quách Hà ít nhiều gì vẫn hay biết chút tình hình ở nông thôn.
Tống Sở nói: "Ruộng đất sở hữu riêng không nhiều, tôi dùng những cách khác để trồng thử xem sao."
"Nếu như đến lúc đó có thể trồng được thành công thì sẽ gửi rau cỏ qua cho tụi chị." Cô bổ sung thêm một câu.
Mặc dù Quách Hà có hơi tò mò cô sẽ làm như thế nào, nhưng mà cũng không tiện hỏi cho lắm, cười nói: "Vậy thì quan hệ sẽ tốt lắm, căn tin của chúng tôi đổi đi đổi về cũng chỉ có nhiêu đó món, nếu như cô có thể tạo ra được nhiều loại rau củ vậy thì nhà máy chúng tôi chắc chắn sẽ nhận."
Có thể đủ cải thiện màu sắc của căn tin, cô ta tin là người trong xưởng đều sẽ hài lòng.
Tống Sở gật đầu: "Ừm, để tôi thử trước xem sao."
Ăn cơm xong, Tống Sở qua nhà máy cơ giới tìm Cố Việt.
Bữa trưa anh cũng ăn ở căn tin của nhà máy cơ giới, vấn đề sản xuất của thiết bị ấp trứng gà con gặp chút trục trặc, dưới dự chỉ bảo và hướng dẫn của anh cũng đã được giải quyết.
Chủ nhiệm Trương khá coi trọng Cố Việt, thậm chí còn có suy nghĩ đòi người ở lại nhà máy cơ giới làm.
Bất quá ông cũng nói mấp mé chỉ mang tính thử dò xét nhưng lại bị Cố Việt khéo léo từ chối.
Sau khi chỉ đạo bên nhà máy cơ giới xong, hai người lái máy cày quay trở về.
Cố Việt lên tiếng: "Cuối tuần này hẳn là thiết bị máy ấp trứng gà con có thể đã được tạo ra rồi, cô có thể cho người đến thu trứng giống trước đấy."
"Mấy ngày nay tôi đã để các bô lão trong thôn gánh dầu đến những thôn khác đổi lấy trứng giống rồi, gà vịt ngỗng chỉ cần là có thì sẽ đều lấy." Tống Sở trả lời.
Mấy ngày gần đầy, chủng loại trong nhà kho của nhà xưởng ép dầu dần dần trở nên phong phú, đại đa số đều là nhóm người lớn tuổi gánh dầu đến thôn khác để đổi.
Đừng thấy bọn họ đã có tuổi, nhưng làm việc rất nhanh nhẹn, quan trọng nhất chính là tương đối có trách nhiệm và nghiêm túc, kiến thức cũng rộng hơn người trẻ tuổi, dường như chỉ cần nhìn trứng liền có thể nhận ra ngay được trứng như thế nào là trứng giống tốt.
"Ừm, trong lòng cô có tính toán là được, tuần sau chúng ta lại đến thêm một chuyến nữa, khẳng định là khâu sản xuất của thiết bị ấp trứng gà con đã có thể sử dụng, chúng ta có thể để bọn họ đưa vào sản xuất được rồi." Cố Việt gật đầu.
Tống Sở lái xe vào trong thôn, lại gây ra sự xôn xao, rất nhiều người vây quanh nhà xưởng ép dầu xem.
Bạn cần đăng nhập để bình luận