Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 266. Học thần Cố siêu giỏi 2

“Quần áo rất giữ ấm là cái gì?” Quách Hà rất khó hiểu, lạnh không phải là mặc đồ bông lớn sao?
Tống Sở lấy quần áo lông của nữ đựng trong túi ra: “Đây là quần áo lông dùng lông vịt để làm, hiệu quả giữ ấm so với áo bông còn tốt hơn rất nhiều, còn tương đối nhẹ hơn, cảm giác mặc cũng rất thoải mái cũng rất đẹp.”
Đồ bông lớn của niên đại này cũng tương đối dầy, không giống như là được thay đổi nhẹ như vậy ở đời sau.
Nhìn quần áo mà Tống Sở lấy ra, Quách Hà cầm lấy nhìn thử, quả nhiên rất nhẹ.
Hơn nữa nhìn kiểu dáng so với của đồ bông mùa đông đẹp mắt hơn: “Lông vịt còn có thể dùng làm trong quần áo ư? Cái này có thể mặc được không?”
“Có thể, còn rất giữ ấm, chị có muốn thử một chút không?” Tống Sở hỏi.
Quách Hà đúng thật là có chút hiếu kỳ: “Được, vậy để chị thử một chút.”
Bởi vì còn liên quan đến việc giới thiệu cho xưởng trưởng, cho nên cô ta phải tự mình xác định mới có thể dẫn Tống Sở đi.
Cô ta cũng không khách sáo, lấy áo lông mặc vào người.
Quách hà không cao như Tống Sở, trái lại là mập gầy không khác biệt lắm, vì vậy mặc ngoài hơi dài bên ngoài thì vẫn tương đối vừa người.
Thời tiết này vốn là nóng, sau khi Quách Hà mặc áo lông vào rất nhanh cảm thấy muốn nóng đến nghẹt thở luôn.
Khí nóng, cô ta thậm chí cũng thử không ra là áo lông rốt cuộc giữ ấm có không bằng đồ bông hay không, nhưng lại có thể cảm nhận rất rõ được nhẹ và thoải mái.
Cô ta cũng nghe nói khu nuôi dưỡng Tống Sở mở rất tốt, ngay cả lãnh đạo trong huyện cũng đều khen ngợi nữa, đồng thời còn tổ chức một trại nuôi gà lớn để học tập.
Bây giờ Tống Sở làm việc xem như đáng tin cậy, cô ta cũng sẵn lòng tin tưởng cô một lần.
“Được rồi, quần áo này quả thật là cũng không tệ lắm, nhưng mà chị cũng không chắc chắn được xưởng trưởng sẽ đồng ý hợp tác với các em hay không.” Cô ta nói.
Tống Sở cười nói: “Không sao đâu, chỉ cần chị Hà chị giúp giới thiệu là được rồi, những việc khác cứ giao cho em đi trao đổi cho.”
Quách Hà gật đầu một cái nói: “Được, bây giờ các em đợi ở chỗ này một lát, chị đi tìm ông ấy trước.”
Không có hỏi qua, cô ta cũng không được dẫn dẫn người trực tiếp đến phòng làm việc của xưởng trưởng.
Tống Sở tỏ ý đã hiểu đáp: “Vâng, chúng em đợi ở chỗ này, cảm ơn chị Hà.”
Quách Hà thấy Tống Sở cười lên sáng rỡ giống như là mặt trời vậy, cô ta phát hiện cái cô em gái này thật sự thay đổi rất nhiều, không những càng có bản lĩnh, mà còn mang lại cảm giác rất tốt.
Hai tháng nay nhà cô ta cũng ăn không ít thức ăn mà Tống Sở đưa, dầu, thịt và đậu hủ, cô ta cũng có chút ngượng ngùng, đúng lúc có thể giúp một tay làm chút chuyện, cô ta cũng vui lòng.
Cô ta gật đầu một cái, lập tức bước nhanh đến phòng làm việc của xưởng trưởng ở lầu trên.
Hơn nữa trong tay còn cầm áo lông mà Tống Sở đã cho cô ta thử.
Khoảng chừng qua mười phút, Quách Hà trở lại, trên mặt nở nụ cười nói: “Xưởng trưởng đồng ý gặp các em, đi theo chị.”
Cô ta là cán bộ văn phòng của công hội, quan hệ với con dâu xưởng trưởng tương đối không tệ, hai nhà cũng gần nhau, cộng thêm áo lông này quả thật có ưu điểm, cho nên lúc này xưởng trưởng mới đồng ý gặp mặt.
Tống Sở cũng biết nếu là các cô một mình đến tìm xưởng trưởng, người ta tuyệt đối sẽ không gặp mặt, chắc chắn còn phải tốn một phen khó khăn mới được.
Đối với chị gái của chị dâu ba, cô vẫn tương đối biết ơn, dù sao cũng đã phiền hà người ta nhiều lần rồi.
Cũng vì vậy hai tháng nay miễn là vào thành đưa thức ăn cho nhà anh ba, thì cũng đều sẽ đưa một phần cho những người khác của nhà họ Quách, gìn giữ qua lại mối quan hệ thân tình này.
Mấy người đi theo Quách Hà lên lầu đi vào trong phòng làm việc.
Trước hết Quách Hà giới thiệu hai bên: “Xưởng trưởng La, đây chính là Tống Sở người tôi muốn giới thiệu với ông, cô ấy cũng là trưởng khu của khu nuôi dưỡng.”
“Sở Sở, đây là xưởng trưởng La của xưởng bọn chị.”
Tống Sở cười tiến lên trước tiên: “Xưởng trưởng La chào ông.”
Xưởng trưởng La nhìn qua khoảng chừng năm mươi tuổi, trên mặt nở nụ cười ấm áp, đưa tay ra bắt tay với Tống Sở: “Trưởng khu Tống chào cô.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận