Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 300. Anh đều sẽ giúp cô thực hiện 2

“Xem được không?” Cô vừa lau tóc vừa cười hỏi.
Tống Bình ra sức gật đầu nói: “Xem được, so với chiếu bóng thì cảm giác xem khá tốt.”
Chỗ đó một bộ phim các cô muốn chiếu thật nhiều lần, cô và Lý Đông đã đi xem qua hai lần.
“Sau này chúng ta cũng sẽ mua ti vi.” Tống Sở tùy ý xem một chút thì đã không có hứng thú gì.
Thật sự là đã quen xem qua ti vi lớn màu sắc sặc sỡ ở đời sau, đột nhiên xem ti vi trắng đen này, rất không có quen.
Chờ cải cách mở ra rồi, có thể để cho học thần Cố cải tiến điện thoại, ti vi gì đó, tốt nhất lại cũng nghiên cứu ra được máy điều hòa không khí, máy giặt quần áo các loại, cô lập tức có thể bớt phiền phức hơn nhiều.
Cô đặc biệt nhớ nhung máy điều hòa không khí yêu dấu, điện thoại di động và máy giặt quần áo hoàn toàn tự động.
Chao ôi, nghĩ như thế này đột nhiên cảm thấy bản thân mình cũng sắp không thể rời bỏ học thần Cố được rồi.
Bây giờ Tống Bình căn bản là mù quáng sùng bái Tống Sở, nếu đổi là người khác nhất định sẽ khịt mũi xem thường, ti vi là mua dễ vậy sao?
Mua ti vi ở cái niên đại này, không chỉ cần phiếu, mà cái loại đó còn thuộc về loại cung không đủ cầu, giá tiền cũng rất đắc.
“Được đó, chờ em mua rồi, chị sẽ đến xem ké.” Tống Bình cảm thấy em gái mà lại muốn mua ti vi, vậy thì chắc chắn là có thể mua được.
Tống Sở ngồi vào bên cạnh cô cười nói: “Không chỉ em mua, tương lai chị nhất định cũng có thể tự mua cho mình, đến lúc đó mua một cái máy về, cũng để cho bác hai và bác gái hai bọn họ vui mừng một chút.”
Dù sao chỉ cần có cơ hội, cô ấy lập tức chuẩn bị mua một cái về trước cho mẹ cô ấy vui mừng.
Màu mắt Tống Bình ôn hòa: “Được đó, vậy bắt đầu từ bây giờ chị sẽ tiết kiệm tiền ngay, sau này lấy đưa cho bọn họ mua một cái.”
Bây giờ ở trong nhà cô ấy, bất kể là cha mẹ hay là em trai em dâu cũng đối xử với cô ấy rất tốt, cô ấy cũng muốn làm chút chuyện để báo đáp.
Nếu như tương lai có thể mua một cái ti vi về, người trong nhà nhất định sẽ vô cùng vui vẻ rồi, cô ấy không nhịn được mà dâng lên mong đợi.
Dù sao Sở Sở có thể mua, vậy thì nhất định có thể.
Tống Sở thấy dáng vẻ kia của cô ấy, suy nghĩ nếu như mình lần này có thể mang một cái ti vi về, mẹ cô và ba cô cũng nhất định sẽ vui mừng chết đi được, sau đó lại có thể đi ra ngoài khoe khoang.
Hôm nay cô nhìn thấy dáng vẻ của Hứa Đình cũng không đơn giản, cũng không biết có thể nhờ anh ta hỗ trợ làm cái đài ti vi được không.
Đợi tiếp xúc nữa rồi nhìn thử một chút.
Mặc dù sức hấp dẫn của ti vi rất lớn, nhưng Tống Bình vẫn là rất nhanh đứng dậy đi tắm, còn mang theo sách tới để chuẩn bị đến buổi tối đọc, năng lực tự kiềm chế tương đối mạnh.
Đây cũng là một điểm mà Tống Sở tương đối tán thưởng cô ấy, định xong mục tiêu thì chính là đi về phía trước, không hiểu là học ngay.
Cơm tối các cô không có đi đến nhà ăn quốc doanh, mà là ăn ngay tại phòng ăn của nhà khách.
Bên này có thể tiêu tiền để gọi món ăn, thức ăn tương đối phong phú, mùi vị thì cũng tương đối không tệ.
Tống Sở gọi hai mặn ba chay một canh, mọi người đều ăn rất thỏa mãn.
“Các người muốn đi ra ngoài đi dạo tản bộ một vòng không?” Cơm nước xong xuôi đi ra khỏi phòng ăn, Tống Sở hỏi mấy người họ.
Nếu là trước kia không có ti vi, thì mọi người nhất định phải đi.
Nhưng bây giờ càng muốn khước từ quay trở về phòng xem ti vi: “Hôm nay không đi.”
Vốn là nghe ba người anh tư Tống đều muốn trở về phòng, Tống Bình vừa muốn mở miệng cùng đi với Tống Sở.
Nhưng Cố Việt lại lên tiếng trước một bước nói: “Tôi muốn đi một chút, tôi với cô cùng đi chứ.”
Tống Bình lập tức cười nói: “Vậy thì hai người các em đi tản bộ đi, chị cũng lên lầu trước.”
Tống Sở bật cười nói: “Xem ra ti vi làm cho các người say mê không nhẹ.”
“Được, vậy em và thanh niên tri thức Cố đi tản bộ tiêu cơm một chút, các chị đi lên trước đi.”
Cô vừa nói xong, mấy người chào một tiếng rồi chạy nhanh lên lầu ngay.
“Cô không thích xem ti vi à?” Cố Việt hỏi
Tống Sở nhún nhún vai trả lời: “Ti vi bây giờ không có bao nhiêu chỗ hấp dẫn tôi.”
“Học thần Cố, sau này anh có thể cải tiến ti vi thật tốt, bây giờ chỉ có màu trắng đen, anh có thể đổi thành nhiều màu sắc, màn ảnh cũng có thể lớn hơn một chút, như vậy thì xem sẽ thoải mái hơn.” Cô nói
Cố Việt gật đầu cười nói: “Được, đợi có thời gian tôi sẽ đi nghiên cứu ngay.”
Chỉ cần là mong muốn của Tống Sở, anh đều sẽ giúp cô thực hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận