Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 345. Lúc này mới là chỗ cao minh và gay gắt nhất 1

Vì vậy mọi người lập tức cùng nhau đi đến chỗ thanh niên tri thức ngay, cũng chính tai nghe được chính mắt thấy được, những thứ chó này giở trò lưu manh như thế nào với Tống Sở.
Lúc này đội trưởng Ngô có chút kích động đồng thời còn vui mừng, sau lưng cũng tuôn ra một lớp mồ hôi lạnh.
Quả thật là Tống Sở đã tính toán hết thảy mọi thứ trong đó, hơn nữa thời gian vừa đúng không nhiều không ít, anh ta tuyệt đối không tin đây là trùng hợp, làm sao có thể có nhiều sự trùng hợp như vậy.
Làm cho đội trưởng Ngô cảm thấy có chút kinh hãi còn có kỹ năng diễn xuất của Tống Sở.
Nếu không phải biết Tống Sở có thể đánh chết heo rừng, đạp gãy cây to, kéo con heo nặng mấy trăm cân xuống núi.
Lúc này anh ta nhất định cũng sẽ giống như mấy người khác vậy, cảm thấy cô gái này đã bị ức hiếp tàn nhẫn rồi, sinh ra một loại đồng cảm, còn phẫn nộ căm ghét kẻ đã gây ra họa nữa.
Mới vừa rồi đừng tưởng rằng anh ta không nhìn ra, người khác nhìn cô nhất định cho là tay đấm chân đá tùy tiện phản kháng, tay chân cũng giống như là yếu đuối, vì vậy mọi người đều không để trong lòng.
Nhưng từ tiếng kêu thảm thiết của con trai lão đội trưởng, anh ta có thể nghe ra được một loại đau đớn không rét mà run, bởi vì anh ta nhớ lại một chút lúc Tống Sở ở trên núi, muốn cho những kẻ này biến thành thái giám, anh ta cảm thấy đối phương có thể đã thật sự tàn phế rồi.
Còn có những kẻ đó, trước kia hung hăng càn quấy rất nhiều, bây giờ từng khuôn mặt lộ vẻ đau đớn, anh ta đoán chừng căn bản không phải vì bị công an bắt, mà là do bị trúng đòn Tống Sở “vô tình” phản kháng làm tàn phế.
Bây giờ anh ta đột nhiên cảm thấy cô gái này quá đáng sợ, vấn đề là trừ anh ta và Tống Bình ra, tất cả những người khác đều cho rằng cô là một người bị hại đáng thương từ đầu đến đuôi.
Lúc này mới là chỗ cao siêu và lợi hại nhất.
Anh ta nuốt nước miếng một cái, quyết định sau này đánh chết cũng không dám đi trêu chọc Tống Sở.
Đã có sự việc mới vừa rồi, cùng với sự làm chứng của bọn họ và nữ thanh niên tri thức ở chỗ thanh niên tri thức, phe cánh của lão đội trưởng tuyệt đối sẽ rất bi thảm.
Sau khi anh ta loại bỏ được từ “tạm thời”, sẽ phải chỉnh đốn bầu không khí của thôn thật tốt, sau đó âm thầm chăm sóc mấy người trong nông trường thật tốt.
Bằng không anh ta cảm thấy nếu như mình cũng như mấy tên phần tử xấu xa kia làm chuyện không đứng đắn, anh ta cũng có thể sẽ bị Tống Sở chỉnh đốn đến mức xương cốt cũng không còn dư lại.
Suy nghĩ thôi cũng đã cảm thấy quá đáng sợ rồi!
Dĩ nhiên, lúc này anh ta ngoại trừ lòng kinh hãi, anh ta cũng rất vui mừng, những con sâu làm rầu nồi canh này của thôn rốt cuộc cũng đã được giải quyết xong.
Mấy người con trai lão đội trưởng bị bắt, bọn chúng còn muốn chống đối và giải thích.
Cậu ta che ở phía dưới, thu hồi sự tàn nhẫn trong mắt, nhịn cơn đau vô tội nói với đồng chí công an: “Đồng chí, đều là do người đàn bà này cố ý quyến rũ tôi, chúng tôi căn bản không có làm gì, ngược lại là bị cô ta đánh, bây giờ tôi vô cùng đau nhức.”
“Đúng vậy, đồng chí chúng tôi cũng đều là vô tội.” Mấy kẻ khác cũng kêu lý lẽ oan uổng.
Người công an trung niên dẫn đầu kia hừ lạnh một tiếng nói: “Lời nói của các người ban nãy, cùng với sự việc đã làm, chúng tôi hoàn toàn đều nghe được và nhìn thấy được, còn có không ít nhân chứng trong thôn các người, các người tưởng rằng mọi người ngu dốt sao? Lại còn muốn ngụy biện.”
“Đợi đi vào cục công an nói nữa, bây giờ đừng có phí lời.” Thấy mấy người còn muốn tranh cãi, mặt ông ta đầy vẻ chán ghét.
Lúc này đám người con trai lão đội trưởng mới cảm thấy luống cuống.
Cái này phải làm sao đây? Những người công an này tại sao lại đột nhiên xuất hiện ở nơi này, vả lại còn đúng lúc bắt gặp bọn họ giở trò lưu manh như vậy nữa?
Ngược lại là bọn họ cũng không nghĩ đến trên người Tống Sở, dù sao cô cũng không thể nào biết bọn họ muộn chặn cô, cũng không có khả năng tính toán được chính xác như vậy.
Bọn họ nhìn một chút về phía đội trưởng Ngô đang đứng ở nơi không xa, trong lòng sinh ra một ý nghĩ, bọn họ sợ là đã bị người này tính kế.
Tiếp theo chính là không nhịn được mà tim đập rộn lên dâng lên sự sợ hãi, mặc dù bọn họ bình thường làm mưa làm gió ở trong thôn, nhưng lại đều không dám đối nghịch với công an.
Tội lưu manh là vô cùng nghiêm trọng, đặc biệt là bọn họ còn bị bắt tận tay, ít nhất cũng phải ngồi tù.
Bạn cần đăng nhập để bình luận