Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 382. Cô ấy sao có thể như vậy 2

Nhìn thấy người đứng bên ngoài, cô ấy cũng không quá bất ngờ, thật đúng là bị Sở Sở đoán trúng rồi, nhà này muốn dây dưa.
Cô ấy vô cùng lạnh nhạt mở miệng: "Mấy người có việc gì à?"
Mẹ Lý rất không thích ứng với thái độ này của cô ấy, nhưng mà nghĩ tới mục đích tới đây nên vẫn nhẫn nhịn, "Chúng ta có chuyện tìm cô, vào đi thôi."
Tống Bình lại không để bọn họ vào nhà, trái lại đi tới đóng cửa, "Có việc thì nói ở đây luôn đi."
Mẹ Lý muốn phát hỏa, lại bị Lý Đông kéo lại.
Anh ta dẫn đầu tiến lên, vẻ mặt thâm tình nhìn Tống Bình, "Bình Bình, anh biết sai rồi, hôm nay anh tới đây là muốn em quay về, chúng ta bắt đầu lại một lần nữa, sau này sống với nhau cho thật tốt."
"Anh đảm bảo anh sẽ không uống rượu nữa, sẽ không động vào một ngón tay của em, càng không ra ngoài làm loạn với người khác." Anh ta hận không thể giơ tay lên thề.
Anh ta cũng tin tình cảm nhiều năm như vậy, anh ta không thể buông xuống, Tống Bình cũng không thể buông xuống.
Hai ngày nay anh ta suy nghĩ rất nhiều, càng nghĩ càng hối hận, càng không muốn tuổi già cô đơn.
Hơn nữa cha mẹ anh ta đều cảm thấy việc trong việc ngoài Tống Bình đều có thể làm, vốn dĩ cô chính là một người vợ, mẫu thuận xong rồi thì nên quay về nhà anh ta.
Cho nên bọn họ mới tới đây.
Tống Bình nhìn bộ dạng đã biết lỗi của anh ta, cô ấy phải cùng anh ta quay về, chỉ cảm thấy buồn cười.
Cô ấy cười ra tiếng: "Lý Đông, có phải là anh cho rằng bản thân mình quá quan trọng rồi không? Chúng ta đã sớm ly hôn, anh có thể sửa đổi thì quản chuyện của tôi làm gì, tại sao tôi phải theo anh về nhà?"
"Mặc kệ là anh thật sự hối hận muốn thay đổi, vẫn chỉ là làm cho có thôi, tôi không có hứng thú muốn biết và đi nghiệm chứng,đây là lần cuối cùng tôi nói cho anh biết chúng ta đã không còn là vợ chồng nữa, mong anh và người nhà của anh sau này đừng quấy rầy tôi nữa."
Nói xong cô ấy xoay người đi vào nhà.
Mẹ Lý không đứng yên được nữa, "Tống Bình, cô có ý gì vậy? Hai người là vợ chồng, Đông Tử biết sai rồi, sau này cũng sẽ sửa đổi, cô còn muốn thế nào nữa?"
"Chẳng lẽ cô còn muốn gả cho người khác? Cô xem thử những người tái giá đều gả cho loại người thế nào, không phải là cơ thể có bệnh thì cũng là người vừa già vừa xấu, cũng là Đông Tử nhà tôi hiếm lạ cô, nếu không lấy điều kiện của nhà họ Lý chúng tôi, sau này có thể cưới một cô khuê nữ xinh đẹp khác."
Ở trong mắt bà ta, phụ nữ ly hôn không khác gì người đàn bà dâm đãng, người đàn ông trong nhà có điều kiện sẽ lấy một người phụ nữ đã bị xài qua rồi?
Đây cũng điều lo lắng khiến bọn họ tìm tới đây, cảm thấy Tống Bình náo loạn đủ rồi, những cũng không thể để đối phương leo lên trên đầu, nếu không sau này không dễ dạy.
Người nhà họ Lý vào thôn bị người ta nhìn thấy, vì vậy nhanh chóng chạy đi gọi vợ chồng bác hai Tống, những người khác trong thôn sau khi biết chuyện cũng chạy tới xen náo nhiệt, thuận tiện cổ vũ.
Lúc này đã có rất nhiều người tới vậy xem, lời mẹ Lý nói khiến tất cả mọi người đều tức giận, bác hai Tống chuẩn bị đi lên mắng lại thì Tống Bình đã đi trước một bước.
Tống Bình nghe thấy lời này của mẹ Lý thì tức giận tới mức bật cười, "Bà thật sự coi con trai mình là bảo bối, nhưng tôi lại chẳng hiếm lạ gì, các người có năng lực như thế thì nhanh chóng đi lấy hoàng hoa khuê nữ về đi."
Sau đó cô ấy sắc bén châm chọc nói: "Nhưng mà trước khi nói chuyện cưới gả, tôi khuyên các người nói ra chuyện con trai bà không sinh được con cái, nếu không thì chính là lừa hôn."
"Cũng không phải ai cũng có thể giống như tôi đâu, gánh danh tiếng gà mái không thể đẻ trứng biết bao nhiêu năm vì gia đình bà."
Mẹ Lý không nghĩ tới Tống Bình sẽ nói ra lời khó nghe như vậy trước mặt bao nhiêu người, còn công khai chuyện con trai bà ta không thể sinh con ra nữa, sắc mặt bà ta có chút thay đổi.
"Ai nói Đông Tử nhà tôi không thể sinh con, cô nói lung tung cái gì đó." Bà ta chột dạ trừng mắt nhìn Tống Bình.
Lý Đông cũng dùng bộ dạng không thể tin nổi nhìn Tống Bình, hiển nhiên không nghĩ tới cô sẽ vạch trần anh ta trước mặt mọi người.
Không thể sinh con cũng là điều đau đớn nhất của anh ta, cô ấy làm sao có thể như vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận