Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 408. Anh nhất định sẽ không để cho cô thất vọng 2

Hiện tại trong nước có rất nhiều nhà máy cần dây chuyền sản xuất nhà máy thiết bị, đều phải nhập khẩu từ phía Âu Mỹ, giá cao thì không cần phải nói tới, nhưng quyền chủ động và kỹ thuật lại hoàn toàn nằm trong tay người ta.
Bây giờ anh có thể mượn đọc tài liệu sách vở trong thư viện của Tống Sở, hơn nữa bản thân anh còn nỗ lực hơn những nhân viên kĩ thật khác, nhất định có thể phá vỡ phong tỏa kĩ thuật của nước ngoài.
Tống Sở vô cùng ủng hộ anh ấy trong việc chau dồi tài năng kĩ thuật của bản thân, "Một nửa phòng thí nghiệm không gian trong đầu anh, anh cũng có thể dùng, có thiết bị mới có chức năng mô phỏng, có thể làm cho các anh không cần phải đi đường vòng."
Cố Việt lập tức hứng thú, "Thiết bị mới có công dụng mô phỏng? Cái này phải làm thế nào?"
Tống Sở giải thích: "Ý là ví dụ anh muốn chế tạo ra một thiết bị cơ khí mới, sau đó anh phải nhập tất cả các thiết kế và số liệu vào đó, sau đó máy tính trong phòng thí nghiệm sẽ khởi động, phân tích từng tầng một."
"Nếu như chỗ nào có vấn đề hoặc là cần được ưu hóa, nó sẽ phát hiện ra một cách chính xác, sau đó anh tiến hành cải tạo lại là được."
"Cũng không cần tới lúc thiết bị được cải tạo một nửa rồi mới phát hiện, đỡ việc báo hỏng rồi làm lại."
Cũng bởi vì ở mạt thế cô quản lý tất cả công việc xây dựng căn cứ, cho nên trong thư viện không gian mới có thể có nhiều tài liệu về các phương diện như vậy.
Dụng cụ trong phòng thí nghiệm cũng vậy, ngoại trừ các thiết bị điều chế thuốc sinh vật học mà cô dùng tới ra, bên trong đó còn có cả thiết bị hóa học vật lý, chúng đều được đặt trong không gian gấp.
Đây cũng là sau khi các nhà khoa học hàng đầu có được dị năng không gian, bọn họ đã làm ra phòng thí nghiệm gấp, cô là nhóm đầu tiên được hưởng thụ loại ưu đãi này.
Ánh mắt Cố Việt sáng rực lên, "Thì ra phòng thí nghiệm còn có thể làm những việc này."
"Đúng vậy, hơn nữa không chỉ những thứ này, anh còn có thể mang tư liệu vào rồi trực tiếp xử dụng những thiết bị cao cấp tối tân để chế tạo những gì mình muốn."
“Mang vào rồi vẫn có thể lấy ra, cho nên chỉ cần nhiễm hơi thở của thế giới bên ngoài, cho dù là thành phẩm anh đã hoàn thiện cũng có thể lấy ra ngoài."
Đáng tiếc nhất là không thể mang những thiết bị đó ra ngoài sử dụng.
Nhưng mà như vậy cũng có lợi, chí ít không cần lo lắng đột nhiên có một ngày bởi vì lấy đồ trong không gian ra ngoài, sau đó không cẩn thận bị bại lộ.
Nếu như vậy, không chùng cô và Cố Việt sẽ bị người ta bắt đi mổ xẻ để nghiên cứu.
Ánh mắt Cố Việt càng ngày càng sáng, "Thật tốt quá."
"Tống Tiểu Sở, lát nữa quay về cô hãy dạy tôi cách sử dụng phòng thí nghiệm không gian nhé." Vẻ mặt anh chờ mong khát vọng nhìn cô.
Tống Sở gật đầu cười nói: "Được."
Nếu cô đã nói cho anh biết thì cũng đã chuẩn bị dể dạy anh sử dụng phòng thí nghiệm rồi.
Trải qua thời gian dài ở chung, cô khẳng định nhân phẩm của Cố Việt, cũng sẽ tin tưởng anh.
Hai người lại đi một hồi, lúc trời sắp tôi mới trở về kí túc xá.
Cố Việt vẫn đi vào gian phòng của Tống Sở, sau đó hai người cùng nhau vào một nửa phòng thí nghiệm không gian của anh.
Tống Sở mở không gian ra, lấy ra chiếc máy tính có khả năng mô phỏng thiết bị ra.
Cố Việt không nghĩ tới thì ra lại chính là phòng thí nghiệm này còn cất giấu ngần ấy không gian gấp, trong lòng nhịn không được mà cảm thán không thôi.
Đồng thời cũng vô cùng vui vẻ, điều này có nghĩa là anh đã thực sự đi vào lòng của Tống Tiểu Sở, khiến cô cảm thấy anh có thể tin tưởng, anh nhất định sẽ không để cho cô thất vọng.
"Anh biết dùng máy tính không?" Tống Sở hỏi.
Cố Việt nhìn chiếc máy tính khác hoàn toàn trong trí nhớ của anh nói: "Trước đây tôi đã từng tiếp xúc, nhưng rất ngu về phương diện này, kém cái này quá xa."
Tống Sở đã sớm dự liệu được, "Ừ, bây giờ máy tính quá lạc hậu, không có thể nào đánh đồng với cái này, tôi sẽ bắt đầu dạy anh từ cách vận dụng máy tính trước nhé."
Ánh mắt Cố Việt ấm áp cười nói: "Được!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận