Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 506. Tống Sở nhất định là người đầu tiên 2

Sau buổi cơm trưa, Tống Sở cũng không ra ngoài tản bộ, mà quay về gian hàng ngồi.
Cô đoán là thương nhân đàm phán về cơ khí lúc trước sắp tới rồi.
Hơn nửa tiếng sau, lúc bắt đầu rất có hứng thú, thương nhân của công ty cơ khí lớn nhất nước Mỹ cũng chủ động tới rồi.
Bởi vì đơn đặt hàng áo lông, mọi người cũng chẳng kinh ngạc lắm với việc bọn họ tới, trái lại còn cảm thấy bị Tống Sở tẩy não, đám người kia quả thực tới rồi.
Tuy rằng trước đó đám người này ép giá rất kịch liệt, điều kiện đưa ra không ít, nhưng vẫn luôn duy trì phong độ thân sĩ, thái độ cũng tương đối thân mật.
Bởi vậy thái độ của Tống Sở đối với bọn họ cũng thân thiết, nhưng mà trước khi quyết định đàm phán, hai người lại giống như đao quang kiếm ảnh người tới ta đi hết nửa ngày.
Cuối cùng tên thương nhân này bất đắc dĩ phải đồng ý, kí hợp đồng dựa theo giá cả và điều kiện Tống Sở đưa ra.
Tuy rằng giá cả cao hơn không ít so với giá dự kiến, điều kiện cũng chẳng chiếm được ưu thế nào, khiến lòng anh ta có chút chua xót, nhưng lại không ảnh hưởng tới việc xem trọng đơn làm ăn này.
Đồng thời cũng rất thưởng thức Tống Sở.
Anh ta tới đây tham gia triển lãm rất nhiều lần rồi, đây vẫn là lần đầu tiên gặp được một cô gái biết ăn nói lại mạnh mẽ kiêu ngạo như thế.
Ký hợp đồng xong, người này đưa ra ý kiến rằng sau này muốn tới thăm quan nhà máy máy móc huyện, đây cũng là điều kiện vừa được thêm vào hợp đồng, dù sao tài chính liên quan không nhỏ, anh ta phải làm hết sức cẩn thận.
Điểm ấy Tống Sở đương nhiên là đồng ý, lúc này thương nhân nước ngoài mới hài lòng rời khỏi.
Người này chính là đại biểu kinh doanh máy móc có thực lực nhất trong số những thương nhân tới đây lần này, cuối cùng anh ta cũng chủ động kí hợp đồng rồi, những thương nhân đang nhòm ngó khác thấy thế cũng theo tới.
Thái độ của đối phương tốt, thái độ của Tống Sở cũng không tệ, đám người móc mặt trên đầu mũi hếch lên trời lúc trước, cô bèn thể hiện thái độ thích mua thì mua.
Đặc biệt là có ai còn muốn ép giá nói điều kiện, cô bèn trực tiếp ném hợp đồng tới.
Dáng vẻ ngay cả nhà máy máy móc ở nước Mỹ lớn mạnh hơn mấy người cũng kí rồi, các người cảm thấy mình có mặt mũi nói điều kiện sao? Có thể biết điều chút được không?
Có hai thương nhân lần đầu tới đây cảm thấy rất kinh ngạc, bị người ta nói khó nghe như vậy, vô cùng tức giận uy hiếp Tống Sở còn muốn làm ăn nữa không.
Tống Sở còn lớn mật hơn, trực tiếp lấy hợp đồng lại, mặc kệ bọn họ, cứ tới chỗ khác mà mua hàng đi.
Còn bày ra dáng vẻ các người đã làm tốn biết bao thời gian của tôi, mua được thì mua không mua được thì cút.
Hai người kia lại bị tức chết rồi, nhưng bởi vì kĩ thuật đóng gói chân không này quá tiên tiến, hơn nữa vận dụng rất rộng phổ biến, chờ tới lúc bọn họ về nước rồi thì lợi nhuận sẽ rất lớn.
Bởi vậy chỉ có thể đen mặt nén giận, bảo Tống Sở ở lại tiếp tục đàm phán.
Tống Sở lại không thèm chiều theo ý bọn họ, nói thẳng là cô muốn đi mua đô, nếu đi muộn sẽ không mua được nữa, bảo bọn họ muốn hợp tác thì cứ chờ đi.
Sau đó thật sự kéo đám người Cố Việt và Tống Bình đi tới gian hàng khác mua đồ.
Người của huyện Nam và người vây xem đều kinh ngạc, trong lòng hiện ra mấy chữ "Quá trâu bò" .
Toàn hội chợ triển lãm này, dám làm khó thương nhân nước ngoài thế này, còn để bọn họ tức giận muốn chết còn phải đợi để ký hợp đồng, Tống Sở nhất định là người đầu tiên.
Sau khi thấy Tống Sở dẫn người đi, hai người này tản ra một thân lạnh lẽo bức bối nhưng lại chẳng thể làm gì, tất cả mọi người cảm thấy quá sung sướng.
Tống Sở thực sự là liên tiếp khiến bọn họ vừa sợ vừa mừng!
Thực ra Thịnh Thanh Dương cũng muốn đi bộ, nhưng mà dù sao anh ta cũng là Phó huyện trưởng, cũng không tiện đi, chỉ có thể mang theo xưởng trưởng của nhà máy máy móc tới ứng phó.
Nhưng mà cũng chẳng cho đám người này thái độ tốt, cũng bày ra dáng vẻ muốn mua thì mua.
Xưởng trưởng nhà máy máy móc run như cầy sấy, trong lòng thực ra cũng không thoải mái, không nghĩ tới hàng của bọn họ cũng có thương nhân ngoại quốc mất cả ngày để tới cầu xin được mua, làm khó cũng không đi, trước đây anh ta không dám tưởng tượng.
Sau khi trở về sợ là chuyện này sẽ lưu truyền rất lâu, trong lòng anh ta hò hét, Chủ nhiệm Tống uy vũ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận