Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 525. Chắc chắn sẽ chạy không thoát 1

Anh hai Tống bị Tống Sở hỏi lên như vậy thì trầm mặt trong chốc lát.
Anh ta suy nghĩ một chút rồi thử nói: "Hay là em dẫn anh đi đến tỉnh thành, anh sẽ nấu cơm cho em và tiểu Cố nhé?"
Bây giờ cha mẹ, chú tư và em gái đều không ở trong thôn, vì vậy nên anh ta và anh cả trông nom nhà cửa, anh ta cảm thấy quá buồn bực.
Tống Sở nhướng nhướng mày: "Anh và em đi vào tỉnh thành, vậy vợ anh và Tam Nữu phải làm thế nào đây?"
Anh hai Tống nghẹn họng một cái, gần đây anh ta đã đối xử tốt hơn với vợ và con gái, ngược lại là không có còn lạnh nhạt và thờ ơ như trước.
“Hay là anh dẫn các cô ấy đi cùng nhau luôn, để cho vợ anh giúp các em tắm giặt quần áo làm chút việc nhà đi.” Anh ta lại nói.
Tống Sở liếc anh ta một cái: "Anh đây là muốn làm giúp em hay là muốn hại em đấy?"
Anh hai Tống lập tức tỏ ra trung thành, nói: "Vậy thì chắc chắn là muốn giúp em làm việc đấy, anh muốn em và tiểu Cố đang cực khổ ở viện nghiên cứu, trở về sẽ có người làm xong thức ăn quét dọn vệ sinh ổn thỏa rồi, đây không phải là giảm bớt gánh nặng cho các em đấy sao."
Tống Sở lại liếc anh ta một cái, nói: "Nếu như bọn em làm như vậy, thì đó không phải là dáng vẻ của thiếu gia và tiểu thư của chủ nghĩa tư bản sao?"
“Đến lúc đó nếu như bị người ta tố cáo, đoán chừng là bọn em sẽ phải bị phê phán.” Anh hai của cô không chỉ thích trộm gian, giở thủ đoạn mà còn rất dẻo miệng.
Anh hai Tống còn chưa kịp trả lời, Đường Phụng đã chống nạnh trừng mắt với anh ta, nói: "Đi cái gì mà đi, em gái con thì lại là đi làm việc lớn, con cũng đừng có muốn kéo chân sau hại con bé mà thật tốt chạy trở về thôn để trông nom nhà cửa, nếu không bà đây sẽ cắt đứt chân con đó."
Gương mắt của Tống Hữu Phúc cũng đầy vẻ không đồng tình, nói: "Đúng vậy, con là cái thứ vô liêm sỉ, cũng đừng có đi mà liên lụy em gái con, làm gì cũng không được, lợi dụng sơ hở thì con lại là rất giỏi."
Sau đó anh ba Tống và anh tư Tống cũng nói cho anh ta một trận, ngay cả anh cả Tống hiền lành cũng cảm thấy chú hai quá đáng.
Chị dâu hai Tống cũng nói: "Chúng ta cứ ở lại trong thôn đi. Anh đừng nghĩ tới việc đi tỉnh thành. Em cũng không có không biết xấu hổ như anh."
Bây giờ cô ấy là càng ngày càng không sợ anh hai Tống nữa.
Chị dâu hai Tống không có tay nghề vượt trội hơn, làm ruộng nuôi heo cũng vậy, nhưng mà lại giởi làm các loại đồ chua và dưa chua.
Vì vậy cho nên Tống Sở đã nhờ ông Triệu dạy cho cô ấy không ít tiểu kỹ xảo và phương pháp về phương diện này, lại sắp xếp cô ấy làm công việc tạm thời ở xưởng thực phẩm, đặc biệt phụ trách công việc dạy người khác làm dưa chua, một tháng vào thành mấy lần là có thể nhận tiền lương.
Cũng vì vậy mà chị dâu hai Tống đứng thẳng lưng được rồi, tìm được việc làm, chứng tỏ giá trị của bản thân mình.
Cô ấy rất cảm kích cô em chồng Tống Sở này, nếu lwucj chọn giữa người đàn ông nhà mình và cô em chồng, chắc chắn sẽ không chút do dự mà lựa chọn người ở vế sau rồi.
Hai người bác nhà họ Tống và ba người cậu nhà họ Đường cũng cảm thấy anh hai Tống quá vô lý, từng người một xụ mặt lại giáo dục anh ta.
Anh hai Tống: "..."
Anh ta đã sai rồi, đáng lẽ ra anh ta cũng không nên nói, bây giờ cũng sắp biến thành một đại hội phê phán, lại còn toàn là hướng về phía anh ta.
“Cháu không đi, còn không được sao?” Anh ta sắp khóc, nói.
Đường Dân xụ mặt nói: "Sau này cháu tốt nhất là cũng đừng nghĩ tới những chuyện này. Bắt đầu từ ngày mai, cháu đi làm việc thật tốt cho cậu, nếu không thì xem cậu có chặt đứt chân cháu không, cả ngày chỉ biết là trộm gian giở thủ đoạn, chỉ muốn đi vào con đường bất chính."
Anh hai Tống vẫn luôn khá sợ cậu, nói: "Phải phải, cháu sẽ chăm chỉ siêng năng làm việc, cháu sẽ không ăn trộm gian giở thủ đoạn nữa, dùng bữa dùng bữa, mọi người dùng bữa đi!"
Ngay trước mặt đám người Thịnh Thanh Dương, đám người Đường Dân cũng không có tiếp tục, nhưng mà cũng chuẩn bị đốc thúc chú hai này cho thật tốt, không thể để cho anh ta làm hỏng bầu không khí.
Chờ mọi người phê phán anh hai Tống xong, sau khi cẩn thận đánh trả lại hoàn toàn suy nghĩ vừa nảy sinh ra của anh ta.
Tống Sở mới nói: "Hai năm qua anh đi theo ông Triệu học tài nấu nướng rất tốt, hai năm nữa em sẽ đưa anh đi đến thủ đô."
Chờ cô thi lên đại học, cô sẽ lập tức đưa người đến thủ đô, sau đó mở một tiệm cơm trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận