Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 527. Chuyện này thật là chuyện vui ngoài ý muốn 1

Cố Việt đưa người về xong thì dẫn Cố Cẩn về kí túc xá.
Tống Bình lại ở nhà với Tống Sở.
Tắm rửa xong, hai người trở về phòng.
Căn phòng của Tống Sở, Tống Hữu Phúc đã đóng một chiếc giường khá lớn, hai người nằm ngủ cũng vẫn còn thừa.
Trước đó đã mở thảm điện rồi, hai người bèn nằm bên trong chiếc chăn ấm áp.
"Chị Bình, em giúp chị sắp xếp hai công việc rồi, chị xem thử chị muốn làm cái nào?"
Tống Sở tiếp tục: "Thứ nhất là tiếp tục ở lại làm việc ở ban kinh tế huyện, có thể đi theo làm thư kí bên cạnh Phó huyện trưởng Thịnh, anh ta rất xem trọng chị."
"Thứ hai, Cố Việt đã nói qua với nhà máy máy móc tỉnh, có thể điều chị tới đó làm trợ lý công đoàn."
Quả thật lúc mới bắt đầu kinh nghiệm của Tống Bình không được tốt, nhưng lại rất nỗ lực học tập và tiến tới, hơn nữa vẫn có năng lực hiểu biết, cho nên công việc thư ký hiện nay làm rất tốt.
Xử lý văn kiện hoặc giải quyết công việc, hiện tại cũng không cần Tống Sở nhắc nhở, cô ấy cũng có thể làm tốt và sắp xếp rất thỏa đáng.
Bởi vì trước đây còn chưa xác định tình hình của nhà máy máy móc bên kia, cho nên hai ngày này Tống Sở mới không hỏi Tống Bình.
Chiều nay nhà máy máy móc đã trả lời Cố Việt, đồng ý điều Tống Bình tới đó, lúc này cô mới nói ra.
Tống Bình ngẩn người, hiển nhiên không nghĩ tới Tống Sở và Cố Việt vậy mà lại sắp xếp công việc giúp cô ấy, trong lòng cảm thấy ấm áp, đôi mắt cũng có chút ướt át.
Cô ấy vẫn có chút do dự hỏi."Nếu như chị được điều tới nhà máy máy móc tỉnh thì có khiến Cố Việt gặp rắc rối không?"
Tống Sở cười: "Cố Việt cũng chỉ đưa ra ý kiến với bên kia thôi, bọn họ sau khi hiểu rõ tình hình làm việc ở ban kinh tế huyện của chị rồi mới quyết định, cho nên quan trọng là họ rất công nhận năng lực làm việc của chị."
Đây cũng không phải nói dối, mà là bên kia thật sự đã tìm hiểu, rất hài lòng với năng lực của Tống Bình.
"Chị cảm thấy hai công việc này mình đều có thể đảm đương được, ý của em thế nào?" Bây giờ Tống Bình cũng trở nên tự tin rồi, nhưng cô ấy vẫn muốn nghe ý kiến của Tống Sở.
Tống Sở suy nghĩ một lát: "Đổi một công việc khác cũng có thể học tập thử nghiệm rất nhiều thứ, ý kiến của em là tới nhà máy máy móc tỉnh."
"Đúng lúc chị tới tỉnh rồi cũng có thể thoải mái hơn, xem thử bản thân thích công việc nào hơn, tương lai nếu có thể thi đại học, em cũng sẽ chọn chuyên ngành mà mình thích."
"Bây giờ làm công việc gì thực ra cũng không quan trọng, cũng chỉ là tích lũy kinh nghiệm cho tương lai, em nghĩ trong một năm tiếp theo chuyện quan trọng nhất của chị vẫn là suy nghĩ xem bản thân thích cái gì nhất, tương lai làm công việc nào." Cô bổ sung.
Con đường tương lai cô muốn bước đi không giống với chị họ, nhưng mà cô vẫn hy vọng đối phương có thể làm được công việc mà mình thích.
Tống Bình suy tư xong thì gật đầu: "Chị sẽ chọn tới nhà máy máy móc tỉnh làm việc, học tập nhiều tích lũy càng nhiều, ý kiến của em chị cũng sẽ suy nghĩ."
Hiện tại cô ấy rất khát vọng có thể học được nhiều thứ, hơn nữa mặc dù là chị nhưng lại rất ý vào Tống Sở, không muốn rời đối phương quá xa.
Hơn nữa trải qua thời gian ở chung này, cô ấy cũng sinh ra cảm giác thương yêu, Cố Việt muốn đi tới tỉnh, cũng muốn để Cố Cẩn chuyển trường, cô ấy thấy không nỡ.
Nếu như tới nhà máy máy móc làm việc, Sở Sở và Cố Việt bận việc quá, cô ấy cũng có thể tiếp tục chăm sóc thằng nhóc Cố Cẩn này.
Đương nhiên, thật ra cũng có lợi cho cả hai bên, cô ấy chăm sóc thằng nhóc họ Cố này, thằng nhóc đó cũng ở bên cạnh cô ấy, khiến cô ấy không cảm thấy đơn độc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận