Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 539. Chuyện này sao có thể? 1

Viện trưởng Kiều đã nói như vậy rồi, Quan Hải Thanh cũng không tiện nói thêm gì nữa.
Tuy rằng trong lòng vẫn cảm thấy không quá tin tưởng, nữ đồng chí còn trẻ như vậy có thể trực tiếp tham gia vào hạng mục, nhưng anh ta cũng biết tính cách và tác phong của Viện trưởng Kiều sẽ không sắp xếp lung tung.
"Được, vậy hãy để cô ấy đi theo chúng tôi trước, về phần thí nghiệm thì xem sao đã."
Tiếp đó anh ta quay về phía một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi, gương mặt nghiêm nghị nói: "La, cô đưa tư liệu về hạng mục hiện tại của chúng ta cho Tống Sở xem trước."
La Xuân Thu là trợ thủ kiêm học trò của Quan Hải Thanh, tất cả tư liệu đều do cô ta phụ trách chỉnh sửa.
Nhìn thấy một người trẻ tuổi đột nhiên tới vậy mà lại có thể trực tiếp tham gia vào hạng mục nghiên cứu, trong lòng cô ta sinh ra cảm giác khó chịu, cảm thấy không công bằng.
Cô ta đi theo bên cạnh thầy giáo Quan học tập mười năm, nhưng vẫn chỉ là trợ lý mà không phải là nhân viên nghiên cứu tham gia hạng mục, Tống Sở này sao lại có năng lực đó chứ, nhìn tuổi tác đã thấy không đáng tin cậy.
Nhân viên nghiên cứu và chuyên gia lợi hại trong Viện nghiên cứu, ai mà không trên dưới bốn mươi tuổi?
Trong lòng rất không thoải mái, gương mặt và ngữ khí cũng mang theo vài phần cứng ngắc: "Vâng."
Cô ta thật sự muốn nhìn xem, Tống Sở này có bao nhiêu năng lực để tham gia hạng mục này.
Nếu như ngay cả trợ lý như cô ta cũng không bằng, vậy cho dù là viện trưởng dẫn người tới, cô ta cũng sẽ nêu ý kiến với thầy, phản đối việc Tống Sở tiếp tục ở lại phòng thí nghiệm.
Hạng mục điều chế thuốc không giống như những nghiên cứu khác, phải phụ trách sinh mạng của người khác.
Trong phòng thí nghiệm vẫn còn một chuyên gia gần sáu mươi tuổi tên là Trịnh An Bang, cùng với phụ tá của ông ấy Trịnh Hưng Quốc, cũng là con trai của ông ấy
Hai người đối với việc Tống Sở đột nhiên đến đây, trong lòng cũng mang theo nghi vấn, nữ đồng chí còn trẻ như vậy, làm trợ lý còn cảm thấy không đáng tin cậy chứ đừng nói là nhân viên nghiên cứu.
Chỉ là viện trưởng và tổ trưởng đều đồng ý, bọn họ cũng chẳng còn ý kiến hay phản đối gì nữa, đợi xem biểu hiện của Tống Sở.
Nếu như biểu hiện của cô không tương xứng với lời giới thiệu của viện trưởng, vậy thì xin lỗi, bọn họ chỉ có thể đưa ra lời phản đối, kiến nghị cô rời khỏi phòng thí nghiệm này, hoặc là để cô làm phụ tá, hạng mục quan trọng như vậy, bọn họ không muốn xảy ra bất kì sơ suất nào.
Tống Sở sao có thể không cảm nhận được sự không chào đón và nghi vấn của người ở trong phòng thí nghiệm này, nhưng mà cô cũng không thèm để ý.
Tuổi còn trẻ cũng không phải lỗi sai, nhưng rất nhiều lúc quả thật sẽ trở thành lý do coi thường và nghi ngờ của người khác.
Cô sẽ chứng minh mình không chỉ thích hợp với phòng thí nghiệm này, còn muốn cho bọn họ nhìn thấy cái gì mới là điều chế thuốc sinh vật tiên tiến, tuyệt đối không thể thầy Ngụy mất mặt.
Tuy rằng La Xuân Thu nhìn Tống Sở không vừa mắt, nhưng mà vẫn cầm toàn bộ tài liệu tới, chủ yếu là vì cô ta nghĩ Tống Sở chắc sẽ không xem hiểu đạo lý gì đâu.
Thái độ của cô ta không tốt, biểu tình vô cảm: "Cô xem thử đi, có chỗ nào không hiểu, đợi mọi người làm xong thí nghiệm thì tới hỏi."
Ý này là cô không hiểu thì cứ để đó trước, không được ảnh hưởng tới công việc của người khác.
Tống Sở tiếp nhận tư liệu, rất lạnh đạm nói: "Tôi đã biết."
Sau đó cô tìm một chỗ trống, bắt đầu lật xem tài liệu của hạng mục mới.
Đám người Viện trưởng Kiều lại bắt đầu nghiên cứu và thí nghiệm, ba chuyên gia chủ yếu phụ trách thí nghiệm, hai trợ lý thì đưa dụng cụ và phụ trách ghi chép.
Tống Sở lật xem tư liệu, phát hiện đây là một hạng mục nghiên cứu thuốc hạ sốt nhằm vào trẻ em.
Thuốc hạ sốt hiện tại đang dùng chủ yếu là tiêm sài hồ vào, nhưng hậu thế lại cấm dùng cho trẻ em bởi vì tác dụng phụ khá lớn.
Nhưng mà loại thuốc này phải tới những năm 70 mới bị cấm dùng, bây giờ còn vẫn thuộc về những loại thuốc giảm sốt chính.
Bạn cần đăng nhập để bình luận