Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 545. Càng ngày càng thích em 1

Tống Sở cũng không có hứng thú gì với những người khác, nhưng những người đồng nghiệp khác thì ai cũng đều nhìn cô với ánh mắt tò mò.
Hóa ra đây chính là vị đồng nghiệp mới đã khiến La Xuân Thu phải chuyển đi, dáng vẻ của cô quả thật là rất xinh đẹp, trông cũng rất có khí chất, chỉ là cô vẫn còn quá trẻ.
Nhìn thoáng qua dáng vẻ của cô thì họ không thấy cô giống như là một người rất khó tiếp xúc!
Tống Sở vừa bước ra khỏi cửa của sở nghiên cứu thì đã thấy có một chiếc xe đang đỗ ở đường đối diện.
Cố học thần nhà cô đang ngồi ở ghế tài xế, anh đưa cánh tay ra, một nửa người thì đang dựa vào cửa sổ của chiếc xe, kết hợp với khuôn mặt tuấn tú kia, đúng thật trông quá đẹp.
Chả trách có mấy nữ đồng chí đi ngang qua, ai cũng đều đồng loạt nhìn về phía anh.
Tống Sở để lộ nụ cười trên khuôn mặt, cô đi tới kéo cánh cửa ở vị trí kế bên người lái và ngồi vào trong xe.
Cố Việt nghiêng người, anh mỉm cười và ân cần giúp cô thắt dây an toàn, sau đó anh mới bắt đầu khởi động xe, đạp ga và rời đi.
Lúc này mấy người vừa đi ra khỏi cửa của sở nghiên cứu đều nhìn thấy cảnh Tống Sở bước lên một chiếc xe, cô được một nam đồng chí trẻ tuổi đẹp trai, lại có khí chất đến đón, bọn họ cảm thấy kinh ngạc không thôi, chắc hẳn là lý lịch của cô cũng không đơn giản.
Suy cho cùng, bây giờ mà có được chiếc xe đạp đã là một chuyện đáng để tự hào rồi, nó cho thấy bản thân người ta thuộc về gia đình hoặc là người có điều kiện tốt, chứ đừng nói gì lá lái xe con.
Cái này cũng không phải là người bình thường có thể lái nổi.
Vậy nên tin tức Tống Sở có lý lịch không đơn giản, chả trách vài ngày đầu tiên làm ở sở nghiên cứu mà cô đã ngang ngược tùy ý, nhanh chóng được lan truyền ra, tất cả mọi người đều giữ một suy nghĩ về cô, cho dù không thể thiết lập mối quan hệ thân thiết với cô, thì cũng không thể đắc tội cô.
Việc này cũng nằm trong điều mà Tống Sở mong muốn.
Trên đường trở về, Cố Việt cười hỏi: “Hôm nay đi làm, em cảm thấy thế nào?”
Tống Sở ngáp một cái rồi uể oải nói: “Cũng không tệ lắm, nhưng chắc không bao lâu nữa ở sở nghiên cứu sẽ lan truyền tin đồn em ngang ngược liều lĩnh cho xem.”
Cố Việt có hơi sững sờ, anh khẽ cười hỏi: “Hôm nay em đã làm gì thế?”
Tống Sở kể cho anh nghe về chuyện xảy ra ngày hôm nay: “Cho nên vào ngày đầu tiên mà em đã cho người ta ra khỏi phòng thí nghiệm, nhưng em thật sự không thích cái loại người như kỹ nữ đó, cứ bày ra dáng vẻ như em ức hiếp cô ta, sau này chúng em cũng không thể hợp tác vui vẻ rồi.”
Cố Việt biết tính tình của Tống Tiểu Sở nhà anh, nên chắc hẳn là đối phương thật sự rất đáng ghét, nếu không thì cô cũng sẽ không thẳng thừng như vậy.
“Không thích thì không thể hòa hợp được, sau này miễn cưỡng làm việc với nhau cũng không ổn, em làm đúng rồi.” Anh nói.
Tống Sở mỉm cười, cô khoác tay lên bả vai anh: “Cố học thần, có phải em làm chuyện gì, anh cũng sẽ cảm thấy em làm đúng?”
Cố Việt nhanh chóng quay sang nhìn cô một cách đầy cưng chìu, rồi cười nói: “Đúng vậy!”
“Tại sao vậy?” Tống Sở nghiêng đầu hỏi.
Cố Việt mỉm cười và nói như một lẽ hiển nhiên: “Bởi vì em là người yêu của anh, là người anh thích, vậy nên tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, em làm gì thì anh cũng đều cảm thấy đúng.”
“Cố học thần, anh thật tốt, em thật sự càng lúc càng thích anh rồi đấy!” Bởi vì Cố Việt đang lái xe, nên Tống Sở cũng không sáp đến hôn anh, mà chỉ vỗ vai anh một cái.
Cố học thần như vậy thật khiến cô không thể không thích anh, thích thật đấy!
Cố Việt siết chặt bàn tay đang đặt trên vô lăng, sâu trong con ngươi của anh cũng hiện lên ý cười: “Anh cũng càng ngày càng thích em.”
Hai người đưa mắt nhìn nhau một cái, nếu không phải hiện tại không đúng địa điểm và thời gian thì họ đã không nhịn được mà hôn nhau, quấn nhau một phen để thể hiện phần tình yêu mãnh mãnh liệt ở trong lòng rồi.
“Còn anh thì sao? Hôm nay công việc của anh thế nào?” Tống Sở cười hỏi.
Cố Việt trả lời cô: “Hôm nay anh đi tới trình diện, ban đầu mọi người cũng không đồng ý lắm, có thể là thấy anh còn trẻ, cho là anh nhờ quan hệ nào đó để được điều vào.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận